Tiếng động bên chúng làm náo động những vị khách khác, qua đường đổ xô đến hóng chuyện. Đến cả mấy nhân viên cửa hàng cũng theo.
Tôi túm tóc cô , hỏi: "Nói , cô sai ở chỗ nào?"
Chị Dâu chớp lấy thời cơ, giật mạnh khỏi , ôm khuôn mặt sưng đỏ gằn giọng:
"Đừng mừng vội, căn nhà đó sớm muộn gì cũng là của con trai thôi."
Nói xong, cô quanh, hoảng hốt hỏi : "Con ?"
"Mẹ ơi, con ở đây..."
Một tiếng thét kinh ngạc vang lên giữa đám đông.
Chỉ thấy cái tiểu súc sinh thuần thục vén váy một phụ nữ đang xem lên chui tọt bên trong.
"Á á á á á——!!!
"Đời tao cái tiểu súc sinh hủy hoại !"
Người phụ nữ kinh hoảng tột độ, đá văng tiểu súc sinh , ôm váy gào thét ngay tại chỗ. Mũi giày cao gót sắc nhọn đá trúng bụng, tiểu súc sinh đau đớn bay ngược ngoài.
"Rầm!" một tiếng.
Nó đ.â.m thẳng một bàn ăn, bàn còn thừa nồi lẩu dọn của khách , nước lẩu đổ ụp xuống, tưới thẳng lên đầu tiểu súc sinh. May là nước lẩu nguội, còn nóng nữa.
Anh và Chị Dâu thấy tiếng , lập tức lao đám đông. Không thèm kiểm tra xem con trai thương , họ sủa thẳng mặt phụ nữ .
"Cái đồ đàn bà già mồm sống nữa ? Dám đánh con trai tao?"
Chị Dâu túm lấy tóc phụ nữ , giơ tay định đánh. tiếc , đối phương cũng chẳng dạng , cô tháo giày cao gót , xắn tay áo lên và táng thẳng một cái mặt Chị Dâu.
"Thằng con mất dạy của cô chui váy , cô còn đúng sai ?"
"Con còn bé tí, nó cái quái gì? Nói thẳng , cái thứ đó của cô, cầu xin còn chẳng ai thèm , cô tưởng cô lắm chắc?"
Cô gái xinh nghiến răng ken két, vốn định giơ tay tát cho cái miệng tiện của Chị Dâu sưng vù, nhưng ánh mắt cô chợt lóe lên, cô bất ngờ thấy một đàn ông tay xăm trổ vội vàng chạy tới, liền dừng tay và nũng nịu kêu lên:
"Ông xã... em bắt nạt."
Người đàn ông tay xăm trổ lao nhanh tới, giáng một cái tát trực diện làm Chị Dâu bay thẳng.
Chị Dâu đất, lóc gọi :
"Chí Quốc..."
Anh thấy , ba bước thành hai, xông lên đánh với đàn ông tay xăm trổ.
Mẹ nhíu mày sốt ruột, nhưng dám tự tiện xông .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/ac-gia-ac-bao/chuong-6.html.]
Bố một bên, lẳng lặng vở kịch hỗn loạn , thậm chí còn chờ nó kết thúc mà gật gà gật gù.
"Mẹ ơi... bố ơi... hức hức..."
Cái tiểu súc sinh sợ hãi co rúm , trốn trong góc thảm thiết. Nó đến mức não đau như búa bổ.
Tôi ngoáy ngoáy tai, giơ nắm đ.ấ.m về phía nó.
Tiểu súc sinh lập tức ôm đầu, cầu xin tha mạng.
"Cô ơi... đánh con thì đánh con nữa..."
Nắm đ.ấ.m của dừng giữa trung, khóe môi nhếch lên nụ , chỉ chiếc điện thoại bàn.
"Cô đánh cháu, cô chỉ cho cháu , điện thoại của bố cháu hơn và đắt hơn của cô đấy..."
Tiểu súc sinh vẻ ngộ tính cũng cao, nhanh ngoan ngoãn ném điện thoại của bố nó nồi nước lẩu đang sôi sùng sục. Đáy nồi "ùn ụt" bốc nóng, tiểu súc sinh vỗ tay lớn.
"Ha ha ha... Vui quá... Điện thoại của bố nấu chín ..."
"Vui ?" Tôi phụ họa theo nó, tò mò hỏi, "Thế điện thoại của cháu ?"
Tiểu súc sinh hiểu ngay, gật đầu vẻ hiểu chuyện, ném luôn chiếc điện thoại khác bàn nồi lẩu đang sôi. Để chơi cho vui, nó còn cố tình dùng muỗng vớt điện thoại lên ném mạnh xuống.
Thật may, cú ném đó khiến dầu lẩu nóng hổi b.ắ.n thẳng mắt nó, tiểu súc sinh đau đớn gào lên.
"Cứu mạng... Mẹ ơi... Mẹ ơi..."
Tiếng của đứa trẻ lập tức thu hút sự chú ý của hai vợ chồng bên .
Chị Dâu tiếng, vội vàng chạy tới, giúp con trai rửa mắt, luống cuống gọi .
"Chí Quốc, con gặp chuyện , đừng đánh nữa!"
Anh đang gã tay xăm trổ đè xuống đánh thừa sống thiếu chết, tin con trai gặp chuyện, vội vàng tập tễnh chạy tới.
May mắn là Chị Dâu xử lý kịp thời, con trai , thở phào nhẹ nhõm.
thấy hai chiếc điện thoại đang luộc trong nồi, lập tức nổi điên! Đó là điện thoại đời mới, hai vợ chồng mới mua, còn là mẫu cặp đôi, mới dùng đầy một tuần.
Tiểu súc sinh nhận sự đổi trong ánh mắt của cả hai, vẫn vui vẻ chỉ hai chiếc điện thoại luộc để khoe khoang.
"Bố ơi, điện thoại của hai đều con nấu , vui lắm, con còn chơi nữa..."
"Chơi cái quái gì!"
Anh gằn giọng.
"Đây là điện thoại mới tao mua đấy, cái thằng ch.ó đẻ, xem tao đánh gãy chân mày!"