Cô xông đến mặt Phó Yến Ly, đỡ dậy, mà giơ tay lên, dùng bộ sức lực tát thật mạnh mặt một cái!
"Chát!" Âm thanh giòn tan vang lên chói tai trong trường đua ngựa tĩnh lặng.
"Phó Yến Ly! Anh là tên khốn! Đồ điên!" Giọng Ôn Lộ nghẹn vì , là sự bùng nổ của những điều đè nén quá lâu, "Anh tưởng làm như thì sẽ tha thứ cho ?! Anh mơ !"
Cô hét lên, như thể mất lý trí, nắm đ.ấ.m trút xuống vai và n.g.ự.c như mưa. Tuy nhiều sức mạnh, nhưng chứa đầy sự giải tỏa.
"Tôi hận ! Tôi hận c.h.ế.t ! Anh dựa cái gì mà đối xử với như ! Dựa cái gì mà bày mưu tính kế ! Dựa cái gì mà hết đến khác đổ oan cho ! Dựa cái gì mà coi như một con ngốc để đùa giỡn! Dựa cái gì mà vì cái cô Kiều Giai Kỳ đó mà chà đạp như thế! Anh đau đớn đến mức nào ! Anh con chim bồ câu đó ý nghĩa gì với ! Anh ghép da đau đớn đến mức nào ! Anh suýt c.h.ế.t trong trại giam ! Anh khi 'chịu đựng ', lòng lạnh lẽo tới mức nào !"
Cô năng lộn xộn, lóc tuôn tất cả những uất ức và đau khổ của ba năm qua.
Nước mắt làm nhòe tầm , cô kịp lau, chỉ bản năng trút giận.
Phó Yến Ly hề né tránh, càng đ.á.n.h trả. Anh cứ thế bệt đất, mặc cho cô đánh, mặc cho cô mắng.
Mỗi lời cô than đều như một con dao, hành hạ trái tim tan nát của .
Anh vươn tay , bất chấp những cú đ.ấ.m của cô, dùng sức mạnh, ôm chặt cô lòng, như thể nghiền cô xương tủy của .
"Anh xin ... Lộ Lộ... Anh xin ..." Anh lặp lặp , giọng nghẹn ngào, nước mắt nóng hổi lăn xuống cổ cô, "Là khốn nạn... Là mù quáng... Là với em... Em cứ đánh, cứ mắng , thế nào cũng ... Chỉ cần em đừng rời xa nữa..."
Ôn Lộ vùng vẫy dữ dội trong vòng tay , thở nổi: "Buông ! Anh buông ! Phó Yến Ly hận ! Tôi sẽ bao giờ tha thứ cho !"
"Hận cũng ..." Phó Yến Ly ôm chặt hơn, giọng run rẩy đến mức thành tiếng, mang theo lời cầu xin ti tiện đến tột cùng, "Chỉ cần em đừng bỏ rơi ... Lộ Lộ... Không em... Anh thực sự sẽ c.h.ế.t mất..."
Cuối cùng, Ôn Lộ dường như cạn kiệt sức lực. Tiếng dần nhỏ , chuyển thành những tiếng nức nở nén , ngắt quãng.
Cô mềm nhũn trong vòng tay , còn giãy giụa nữa, chỉ vô lực dựa , nước mắt làm ướt đẫm vạt áo n.g.ự.c .
Mãi lâu , lâu đến mức bầu trời bắt đầu lất phất mưa phùn, Phó Yến Ly mới thấy một câu nhẹ đến mức gần như thấy, mang theo giọng mũi nặng nề phát từ trong lòng :
"Phó Yến Ly... Tôi hận ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/huong-vi-cua-tu-do/chuong-24.html.]
Câu còn sắc bén như , mà mang theo sự bàng hoàng và trống rỗng khi kiệt sức.
Trái tim Phó Yến Ly như câu đ.â.m xuyên, đau đến mức rụt , nhưng ôm cô chặt hơn, như thể đang nắm lấy cọng rơm cứu mạng.
Anh cúi đầu, đôi môi run rẩy nhẹ nhàng hôn lên mái tóc ướt đẫm mưa và nước mắt của cô. Giọng mang theo sự nhẹ nhõm như thoát c.h.ế.t và nỗi đau sâu sắc hơn:
"Hận cũng ... Chỉ cần em đừng bỏ rơi ..."
Mưa phùn dần trở nên dày đặc, rơi xuống hai , lạnh buốt thấu xương.
ai trong họ nhúc nhích. Họ cứ thế, trường đua ngựa trống trải, tựa như hai con thú hoang thương, một dùng hết sức để , một dùng hết sức để ôm.
Những ngày đó, Phó Yến Ly bắt đầu con đường chuộc tội kéo dài và đầy khó khăn.
Đầu tiên, chấp nhận điều trị tâm lý dài hạn, định kỳ với các bác sĩ hàng đầu, thực sự phân tích những khiếm khuyết trong tính cách của bản , nguồn gốc của sự kiểm soát quá mức, và cách yêu một đúng đắn, lành mạnh.
Anh còn là nắm quyền cao cao tại thượng, luôn dùng luật lệ để trói buộc thứ của nhà họ Phó. Anh cố gắng học cách hạ , thấu hiểu và chấp nhận tất cả thứ thuộc về Ôn Lộ.
Anh can thiệp sự nghiệp của cô nữa, mà ngược , dùng tài nguyên để dọn dẹp chướng ngại vật cho cô, cung cấp sự hỗ trợ, nhưng bao giờ nhận công, chỉ lặng lẽ phía cô, làm bến đỗ vững chắc nhất.
Anh cùng cô tham gia các môn thể thao mạo hiểm mà đây từng cấm cô, ví dụ như nhảy bungee.
Khi ở mép bệ nhảy, mặt tái mét nhưng vẫn nắm c.h.ặ.t t.a.y cô, cùng cô nhảy xuống. Ôn Lộ thấy sự sợ hãi thực sự trong mắt , nhưng cũng thấy quyết tâm vượt qua nỗi sợ hãi đó vì cô.
Anh đưa cô ngắm cực quang, dựng lều trong tuyết lạnh, vụng về nấu ca cao nóng, chỉ để cô thể trong lều ấm áp, chiêm ngưỡng ánh sáng xanh ảo diệu ngoài cửa sổ. Anh nhớ tất cả những điều cô thích và những điều cô kiêng kỵ, sự tỉ mỉ đến mức đáng kinh ngạc.
Một năm thời gian, lặng lẽ trôi qua.
Thương hiệu trang sức cá nhân "Lark" của Ôn Lộ nổi tiếng quốc tế.
Buổi triển lãm trang sức cá nhân quy mô lớn mang tên "Cánh chim tung bay" do cô dày công chuẩn khai mạc long trọng tại bảo tàng nghệ thuật danh tiếng nhất ở Paris.
Các tác phẩm trưng bày ghi bộ quá trình tâm lý của cô từ khi tái sinh đến khi trở nên mới mẻ, mỗi tác phẩm đều chứa đựng sức mạnh lay động lòng . Truyền thông hết lời khen ngợi, giới thượng lưu đổ về tham dự.
Phó Yến Ly, với tư cách là ủng hộ và khách mời quan trọng nhất, cũng tham dự buổi tiệc khai mạc.