HỢP ĐỒNG TÌNH ÁI - Chương 29: Sáng Cũng Phải Bị Ăn Lần Nữa

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-06-27 02:52:07
Lượt xem: 383

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4VQydWuR98

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Ánh nắng xuyên qua rèm mỏng, rải lên giường tấm sáng dịu nhẹ như mật ong.

Hạ An nằm nghiêng, tấm chăn trắng chỉ che được đến thắt lưng, phần lưng trần mềm mại lộ ra với đầy những vết hôn sậm màu – vết tích chiếm hữu suốt đêm của người đàn ông mang tên Lục Trạm Thần.

Cô còn đang ngủ say thì bàn tay ấm áp đã lần mò từ lưng xuống hông cô. Một cái vuốt nhẹ… rồi siết lấy.

Cô khẽ rên:

“Ưm… đau… anh còn chưa chịu tha cho em hả…”

Giọng đàn ông vang lên sau gáy cô, trầm khàn, vẫn còn hơi khàn đặc vì dục vọng chưa nguội:

“Em ngủ ngon vậy… mà không chào anh một cái, anh ghen với giấc mơ rồi đấy.”

Rồi anh đè người lên lưng cô từ phía sau, hôn dọc sống lưng, vừa hôn vừa đẩy đầu gối chen giữa hai chân cô.

“Không… sáng rồi mà…” – Cô thở dốc, chưa kịp xoay lại thì đã bị ép úp mặt xuống gối, hai tay bị giữ chặt trên đầu.

Tư thế từ phía sau.

Sáng sớm. Trần truồng. Hoàn toàn thuộc về anh.

Cô chưa kịp nói thêm gì, thì cảm nhận được thứ đàn ông nóng rực cương cứng kia trượt dọc vào giữa khe ướt mềm, ép sát…

“Anh mà rút ra hôm qua không kịp, chắc em dính luôn rồi.” – Anh thì thầm, rồi đâm vào một cú sâu đến tận cùng.

“Á… Trạm Thần… mạnh quá…!” – Cô cong người vì đột ngột bị lấp đầy.

“Không mạnh sao em tỉnh được?” – Anh vừa gằn, vừa bóp mạnh lấy vòng eo nhỏ, nhấn từng cú thật sâu, thật mạnh, dồn dập.

Mỗi lần nhấn, tiếng da thịt va chạm vang vọng giữa căn phòng yên tĩnh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/hop-dong-tinh-ai/chuong-29-sang-cung-phai-bi-an-lan-nua.html.]

Tiếng cô rên rỉ bị nghẹn trong gối.

Anh cúi người xuống, vừa liếm sau gáy cô, vừa thì thầm:

“Cái miệng nhỏ này ngoan lắm… nhưng cái bên dưới mới là thứ khiến anh phát điên.”

Bàn tay anh lần ra phía trước, xoa nhẹ đỉnh hạt đỏ nhạy cảm khiến cô bật người lên run rẩy, cả thân dưới co giật vì khoái cảm chồng chéo.

“Anh… đừng… em sắp…”

“Cứ ra. Không phải em muốn sáng nay cũng nhớ cả đời à?”

Anh đẩy hông mạnh hơn, đ.â.m liên tục ở tốc độ nhanh, mạnh đến mức chiếc giường lún xuống, cả không khí như rung theo từng cú nện thô bạo ấy.

Cô ra trong run rẩy. Nhưng anh vẫn không ngừng.

Anh xoay cô lại, kéo cô ngồi lên, đặt hai chân cô sang hai bên eo mình, bế cô ngồi lên và đ.â.m thẳng từ dưới lên.

Tư thế ngồi đối mặt.

Cô bị ép nhìn thẳng vào ánh mắt rực cháy của anh, mỗi lần nhấp hông đều mạnh đến mức nước mắt cô rơi vì sung sướng.

“Anh… không dừng là em ngất đó…”

“Vậy cứ ngất đi. Anh tỉnh dậy, sẽ lại ăn tiếp.”

Anh nhấn một cú cuối thật mạnh.

Cô rên lên, cắn mạnh vào vai anh, cả cơ thể mềm oặt sụp xuống, nằm xụi trên n.g.ự.c anh như vừa bị hút cạn linh hồn.

Anh ôm cô vào lòng, vuốt ve sống lưng, cười trầm:

“Tỉnh dậy rồi đấy… giờ thì ngoan. Mặc đồ, anh đưa em về nhà… làm vợ chính thức.”

Loading...