Hơi ấm của nhau - Chương 5

Cập nhật lúc: 2025-11-06 13:58:54
Lượt xem: 525

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Lời thanh toán xong nghĩa là cần bận tâm đến ân tình trong quá khứ nữa, cần chăm sóc mãi.

Những chuyện qua, đều như khói sương tan biến.

Bỏ qua hết.

“Tôi rời khỏi Hoắc gia.”

Hoắc Cẩn Niên hoảng hốt trong giây lát, kéo một nụ gượng gạo.

“Em đang linh tinh gì thế, Nhĩ Nhĩ.”

“Không , em làm đây? Ai thể chăm sóc cho em?”

Tôi tranh cãi.

Tôi thể tự chăm sóc bản .

Hoắc Cẩn Niên dường như thấu suy nghĩ của , gọt cho một quả táo.

“Đừng đùa nữa, Nhĩ Nhĩ, em thậm chí thể tự xa một .”

Hoắc Cẩn Niên khẳng định chắc nịch, “Xa , em sống nổi.”

Anh tự tin đến mức đó.

Tự tin đến mức, coi trọng lời chia tay của .

Tôi im lặng.

Những ngày dưỡng bệnh nhàm chán, nhàm chán đến mức đếm lá cây ngoài cửa sổ để g.i.ế.c thời gian.

Vừa đếm, suy nghĩ.

Rời khỏi Hoắc gia, thể .

Chưa kịp nghĩ xong, giường bên cạnh chuyển đến một Tiểu ca ca.

Tiểu ca ca làn da trắng bệch.

Là kiểu trắng khỏe mạnh, thấy cứ chằm chằm .

Anh nheo mắt, trưng vẻ mặt hung dữ.

“Nhìn gì?”

Tôi sợ hãi rụt trong chăn.

---

Hoắc Cẩn Niên liên tục mấy ngày đến thăm .

Nghe Hoắc Độ , bố gần đây cùng dì Mạc Lị thực hiện một nhiệm vụ chung.

Cậu nhóc kiêu ngạo cạnh .

Hếch mũi lên trời, “Này, phụ nữ ngốc, mày cũng thấy đúng , bố thích dì Mạc Lị.”

“Mày đừng chen ngang giữa họ nữa.”

“Tao sắp mới , nếu mày dám phá hoại họ, tao sẽ tha cho mày .”

Hoắc Độ giơ nắm đ.ấ.m lên, vẻ đe dọa.

Tôi thấy bất lực.

Rõ ràng là Hoắc Cẩn Niên chịu hủy hôn ước.

Tôi mới phá hoại họ.

Hoắc Độ thấy gì, tưởng vẫn còn mơ tưởng hão huyền, thêm gì đó để đe dọa .

Thế nhưng, cái gối từ giường bên cạnh bay tới đập gáy.

Đôi mắt của Tiểu ca ca bên cạnh nhíu , vẻ mặt vui.

“Thằng nhóc, mày ồn ào quá.”

“Cút ngoài.”

Tiểu ca ca ngắn gọn, Hoắc Độ vẻ khó dây của dọa sợ.

Chạy biến mất nhanh như cắt.

Đợi , phòng bệnh yên tĩnh trở .

Tiểu ca ca mới sang , vẻ mặt như thể đang thất vọng vì kém cỏi.

“Vô tích sự, một đứa nhóc con bắt nạt.”

Tôi xoắn xuýt ngón tay.

Cứ cảm thấy trong nóng ngoài lạnh.

Ví dụ như , hình như là... đang bênh vực ?

Tôi nhanh chóng thiết với Tiểu ca ca giường bên.

bận.

Bận đến mức nhập viện mà mỗi ngày vẫn vẽ bản thiết kế, những thứ thể hiểu .

, hỏi , những chữ nguệch ngoạc giấy nháp là gì?

Anh gõ đầu , : “Đồ ngốc! Đó là chữ cái tiếng Anh.”

Tôi chữ cái tiếng Anh là gì, còn nhận hết chữ Hán nữa cơ.

Tiểu ca ca miệng thì chê ngốc, nhưng vẫn sát bên cạnh , giảng giải từng chút một cho .

Anh , những chữ cái tiếng Anh đó, tương đương với chữ Hán ở một quốc gia khác.

Anh từng du học ở đó.

Anh công thức tính toán.

Tôi hỏi, những công thức tính toán tác dụng gì.

Tiểu ca ca im lặng lâu, mới khẽ : “Có thể chế tạo hỏa tiễn, đại bác.”

“Có thể... khiến dân đất nước chúng , còn kẻ khác bắt nạt nữa.”

Tôi kinh ngạc há hốc mồm.

Không cần thêm cũng , Tiểu ca ca , nhất định, là một nhân vật phi thường.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/hoi-am-cua-nhau/chuong-5.html.]

Bởi vì cha khuất của , cũng làm công việc tương tự như .

Tôi mãi mãi nhớ, khi còn nhỏ, vài chú bộ đội đến nhà .

Họ , cha đang làm một công việc dù thầm lặng nhưng vĩ đại. Vì liên quan đến quy tắc bảo mật, họ thể cho .

Sau đó, họ giao di vật của cha .

Sau từ Hoắc gia, họ qua đời vì nhiễm phóng xạ hạt nhân nghiêm trọng.

Tôi kéo tay áo Tiểu ca ca, lo lắng đến mức sắp lắp.

Cảnh báo , “Nguy... nguy hiểm.”

Làm công việc , nguy hiểm.

Có thể mất mạng.

Tiểu ca ca chẳng hề bận tâm, thản nhiên ngả .

Ánh trăng chiếu lên .

Tĩnh lặng như nước.

Anh cũng chẳng cần hiểu , khẽ : “Vì đất nước, dẫu c.h.ế.t vạn cũng hối tiếc.”

Tôi khó khăn lặp theo .

“Dẫu... dẫu c.h.ế.t vạn ...”

Tiểu ca ca nhéo má , kiên nhẫn giải thích:

“Đồ ngốc nhỏ. Nói đơn giản, là vì Tổ quốc, cam tâm tình nguyện, trả giá tất cả.”

Quả nhiên là một , một vĩ đại.

Một hùng lớn.

Giống như cha .

Ánh mắt lập tức nhuốm màu kính phục.

Tiểu ca ca luôn bận.

Không chỉ nhập viện nghỉ ngơi, mà còn xu hướng làm việc một cách điên cuồng hơn.

Y tá nhắc nhở vài cũng , cuối cùng, vài mặc áo khoác công sở màu xám đến thăm .

Họ mạnh mẽ thu hết giấy bút của , phản đối.

đành chịu.

Tôi cũng lúc Tiểu ca ca tên là Phó Chinh.

Là một thiên tài vật lý thực thụ.

Mười mấy tuổi, du học ở nước ngoài xa xôi, trở thành nghiên cứu sinh tiến sĩ trẻ tuổi nhất ở đó.

Một chị mặc áo công sở màu xám với rằng, tiến sĩ, là am hiểu từ thiên văn đến địa lý.

Anh là tiến sĩ, nghĩa là giỏi.

Tôi càng thêm ngưỡng mộ Tiểu ca ca.

Tuy nhiên, Tiểu ca ca hình như mắc chứng rối loạn giấc ngủ.

Hầu như đêm nào cũng khó ngủ.

Nghỉ ngơi , cơ thể cũng khỏe, đó chính là lý do nhập viện .

bất ngờ một , gối đầu lên đùi ngủ .

Tôi hát những bài đồng d.a.o trong miệng.

Thấy ngủ say, điều chỉnh tư thế, giúp ngủ thoải mái hơn, cũng chìm giấc ngủ sâu.

Kể từ đó, Tiểu ca ca xem như tìm thấy chiếc gối ôm nhân tạo ưng ý.

Mỗi tối đều bò lên giường , gối đầu lên để ngủ.

Để đền đáp, kể cho về cuộc sống du học của , kể về thế giới tươi từng thấy.

Anh còn dạy nhận 26 chữ cái tiếng Anh, dạy sách ngâm thơ.

Đầu óc chậm chạp, nên học hành đặc biệt vất vả.

Tiểu ca ca là thiên tài, chắc là từng gặp nào chậm chạp như .

Thỉnh thoảng chọc tức đến mức hộc máu, nhưng đó vẫn hề khó chịu, mà kiên nhẫn giảng giải cho hết đến khác.

Dần dần, Nhĩ Nhĩ yêu thích cuộc sống .

Yêu thích những ngày ở bên Tiểu ca ca, mỗi ngày đều học kiến thức mới.

, khi sắp rời bệnh viện, kéo tay áo , đáng thương hỏi:

“Tôi... chỗ nào để , thể cho ?”

“Tôi thể để gối đầu ngủ mỗi đêm.”

Tiểu ca ca nheo mắt, suy nghĩ vài giây.

Cuộc giao dịch vui vẻ đạt thành.

Người duy nhất vui, chính là Hoắc Cẩn Niên.

Anh đồng ý cho cùng Phó Chinh.

Chiếc xe của Hoắc Cẩn Niên đậu ngay cổng bệnh viện.

Ngày xuất viện, chặn đường chúng .

Rồi vẫy tay gọi , “Nhĩ Nhĩ, đây, chúng về nhà thôi.”

Về nhà?

Tôi yên nhúc nhích.

Tôi nhà.

Hoắc gia sớm nhà của .

Ở đó ai thích , .

Tôi lấy hết can đảm : “Cẩn Niên ca ca, Nhĩ Nhĩ , chúng thanh toán xong.”

Loading...