Tống Hi cuối cùng cũng nhịn nữa, thẳng thừng : "Nói bậy! Giang Ngôn, bên ngoài dứt đúng ? Con sắp sinh đúng ?"
Mẹ như sét đánh, thể chao đảo.
Tôi đẩy Giang Ngôn , đỡ lấy .
Mặt Giang Ngôn đỏ bừng, hét lên với Tống Hi: "Tống Hi, ăn cho cẩn thận một chút, vu khống là phạm pháp cô ? Tôi Hạ Tri tự dưng đòi ly hôn? Có cô xúi giục cô ? Cút , cô cút ngoài cho , đừng bao giờ xen chuyện nhà chúng nữa!"
Nói , Giang Ngôn định kéo Tống Hi ngoài.
Tôi che Tống Hi ở lưng: "Giang Ngôn, thôi!"
Tôi lấy từ trong túi xách một phong bì và quăng mạnh mặt : "Tự xem !"
Khoảnh khắc túi giấy da rơi xuống đất, những tấm ảnh bên trong cũng rơi .
Sắc mặt Giang Ngôn đổi đột ngột.
Những tấm ảnh là bằng chứng ngoại tình của Giang Ngôn.
Ảnh hôn học xe.
Ảnh ăn cơm trong nhà hàng.
Ảnh mua sắm trong trung tâm thương mại.
Ảnh khám t.h.a.i trong bệnh viện.
Ngay khi nhận dối, thuê thám t.ử tư để những bức ảnh .
Là để đề phòng Giang Ngôn c.h.ế.t nhận tội.
Sau đó, cảnh tượng trở nên hỗn loạn.
Mẹ mắng Giang Ngôn vô ơn bội nghĩa, những bằng chứng rõ ràng, lời giải thích của Giang Ngôn đều trở nên vô cùng nhợt nhạt và lố bịch.
Bố im lặng gọi bố Giang Ngôn đến.
Bố Giang là giáo viên, thanh lịch suốt đời, nhưng cũng thể chịu đựng hành vi tồi tệ của con trai , ông vớ lấy chiếc chổi ở cửa, đ.á.n.h mạnh lưng Giang Ngôn.
Ông lệnh Giang Ngôn quỳ xuống xin .
Giang Ngôn cứng cổ lời nào.
Bố Giang rưng rưng nước mắt, xin , cố gắng cứu vãn cuộc hôn nhân con trai: "Con gái , con thấy thế , bố về sẽ dạy dỗ nó thật nghiêm túc, bắt đứa con bất hiếu cắt đứt với phụ nữ bên ngoài. Nếu nó còn dám làm chuyện tồi tệ nữa, con cứ với bố, bố nhất định sẽ đ.á.n.h c.h.ế.t nó!"
Tôi lắc đầu: "Chú Giang, chuyện làm gì liên quan đến cháu, chú bảo ký thỏa thuận ly hôn ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/hoc-muoi-tra-xanh/chuong-6.html.]
Giọng bố Giang thất vọng: "Con gái, con chịu tha thứ cho thằng nhóc ?"
"Vâng, cháu mãi mãi sẽ tha thứ cho ." Tôi mà hề do dự.
Bố Giang còn thêm gì đó, ngắt lời ông: "Chú Giang, thật, cháu bây giờ thấy ghê tởm, cháu thể sống cùng một mái nhà với một ghê tởm như ."
Giang Ngôn đột ngột ngẩng đầu, vẻ mặt phức tạp mà thể hiểu nổi.
Bố Giang thở dài: "Là thằng nhóc phúc, con gái , chú xin con."
Dưới sức ép của bố Giang, Giang Ngôn miễn cưỡng xem qua thỏa thuận ly hôn, cuối cùng chỉ một chỗ: "Chỗ đúng."
Anh chỉ phần tiền gửi, chia hơn mười lăm vạn (150.000 nhân dân tệ).
Tôi , bình tĩnh : "Sổ giao dịch ngân hàng của và luật sư kiểm tra . Đây là tài sản chung vợ chồng mà cần bồi thường cho tiểu tam. Anh mua cho cô ba chiếc túi Hermès, tổng cộng năm vạn sáu; trả tiền thuê nhà một năm sáu vạn ba; quà sinh nhật và các phong bao lì xì cộng ba vạn; quần áo, giày dép, mỹ phẩm hàng hiệu các loại bảy, tám vạn; tiền thuê bảo mẫu cho t.h.a.i p.h.ụ cộng sáu, bảy vạn. Anh tự tính xem tổng cộng là bao nhiêu tiền? Tôi yêu cầu bồi thường mười lăm vạn là nhiều ?"
Mãi một lúc , mặt mày tái mét một câu: "Có cần làm đến mức ?"
Tôi tranh cãi với : "Anh chấp nhận thì ký nhanh , ký thì chỉ thể tự tìm cô để đòi phần tài sản ."
Cuối cùng, Giang Ngôn ký tên, lạnh : "Hài lòng ?"
Ngày hôm , hai gia đình hẹn gặp ở Cục Dân chính, chuyện ly hôn của và Giang Ngôn giải quyết thuận lợi.
Vì Giang Ngôn là , bố Giang chủ động bồi thường thêm cho một khoản tiền lớn.
Tôi từ chối, đây quả thực là nợ mà Giang Ngôn trả cho .
Trở về căn hộ ở B City, đóng gói những thứ thuộc về , lúc rời thì gặp Giang Ngôn ở cửa.
Anh nhếch mép, như : "Muốn rời gấp đến ?"
Tôi liếc một cái, thêm lời thừa nào, định thẳng.
Không ngờ chặn ngay mặt .
Tôi cau mày.
Giang Ngôn chế giễu: "Không ở thêm vài ngày nữa ? Sau dễ gì ở một căn nhà như thế ."
Tôi im lặng , chờ đợi hành động tiếp theo của .
"Sao nào, chẳng lẽ sự thật ? Số tiền chia của cô đủ để mua một căn hộ cao cấp như thế ?"
"Hay là cô tìm khác mua nhà cho cô ?"
Anh 'hừ' một tiếng, đột nhiên nghĩ : "Cô thực sự tìm mới ?"