Hoán đổi tình yêu - Chương 5

Cập nhật lúc: 2025-10-31 18:35:22
Lượt xem: 1,224

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Đến đêm ngày thi đại học, Tô Kỳ đột nhiên tìm đến .

mang theo một nồi canh gà, là đến để cổ vũ cho .

“Nhiễm Nhiễm, đây là canh gà tớ đặc biệt hầm cho , dùng con gà mái tơ ba năm tuổi chồng tớ nuôi đấy, ngon lắm, nếm thử .”

Tôi đánh giá nồi canh màu vàng óng ánh:

“Cái dám uống.”

“Tại ? Cậu sợ tớ bỏ cái gì ?”

Ha ha, đánh mà tự khai.

Tôi nhún vai: “ , sợ bỏ thuốc độc .”

Tô Kỳ tức nghẹn, đáy mắt lóe lên sự oán hận, nhưng nhanh chóng nụ che lấp.

“Chúng là chị em mười mấy năm , còn nghi ngờ tớ ? Thật sự làm tớ đau lòng quá. Cậu tin thì tớ uống cho xem.”

rót một bát, ừng ực uống hết trong vài ngụm.

Rồi rót thêm một bát khác đưa đến mặt : “Nè, bây giờ tin .”

Nhìn vẻ mặt lấy lòng của cô , cũng cong môi .

“Tôi tin, nhưng mà—” Vừa định mở lời, giọng Cố Thanh Hoài vang lên từ phía , “Nhiễm Nhiễm, tìm em, mau về.”

“Ấy, !” Không thèm vẻ mặt Tô Kỳ lúc xanh lúc tím, chào tạm biệt cùng Cố Thanh Hoài nhà.

Ngày hôm , Cố Thanh Hoài đặc biệt xin nghỉ để đưa thi. Khi thi xong bước , đưa cho chiếc bình giữ nhiệt.

“Hôm qua Tô Kỳ tiêu chảy suốt đêm ở nhà, nhập viện .”

“Với cái đầu óc , thể lừa suốt hai mươi năm nhỉ.”

Tôi bật : “Không , là nạn nhân duy nhất.”

Câu của cũng chọc Cố Thanh Hoài, giơ tay lau vết nước còn sót khóe miệng :

, chúng là vợ chồng hoạn nạn, đều vấp cùng một cú ngã.”

“Cái phúc , cứ để Ngụy Hạo hưởng . Chúng chỉ cần lo sống cuộc sống của .”

Chúng nắm tay , chầm chậm về nhà. Vừa đến cổng, thấy một đàn ông đầu bù tóc rối đang xổm ở cửa nhà.

“Ngụy Hạo? Anh làm gì thế?”

Ngồi co ro thành một cục buổi tối, trông thật đáng sợ.

Ngụy Hạo thấy , vẻ mặt chút dữ dội, xông tới ôm , nhưng thấy bàn tay đang nắm tay Cố Thanh Hoài, lùi về hai bước.

“Tại ?”

Tôi: ?

Anh trừng mắt : “Tại em chọn ?”

Tôi thấy khó hiểu: “Đương nhiên là vì trai, hình .”

“Không! Không ! Em là vợ của ! Chúng đáng lẽ một đứa con . Em quên ?”

Lòng bàn tay lạnh buốt, lực nắm tay lớn đến kinh ngạc.

Xem , Ngụy Hạo cũng trọng sinh.

Thấy kích động, Cố Thanh Hoài chắn ở phía :

“Ngụy Hạo, chạy đến nhà khác ban đêm làm cái trò điên khùng gì ? Mau buông vợ !”

“Mày câm miệng, cô là vợ tao! Chúng tao sống với hai mươi năm, cô c.h.ế.t là tao chôn cất, mày là cái thá gì mà đòi tranh giành với tao?”

Nghe đến đó, nhịn nữa, giơ tay tát Ngụy Hạo một cái thật mạnh.

“Anh còn là vợ ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/hoan-doi-tinh-yeu/chuong-5.html.]

Tôi nghiến răng ken két, từng chữ từng chữ :

“Vậy lúc ôm hôn thắm thiết với Tô Kỳ ngay t.h.i t.h.ể , quên điều đó?”

“Hai chẳng là tình yêu đích thực ? Chẳng vì cô mà giữ trong sạch ? Chẳng dùng bạo lực lạnh để hành hạ ?”

“Ngụy Hạo, kết hôn với hai mươi năm, đối xử với thế nào, trong lòng ?”

“Tại chết? Tại mắc ung thư phổi? Chẳng ngày nào cũng tơ tưởng đến Tô Kỳ, ngày nào cũng hút thuốc trong phòng ngủ, nên mới hại mắc bệnh ! Tôi mới bốn mươi tuổi thôi, cái đồ súc sinh!”

Hận thù kiếp ùa về, run rẩy. Cái đồ phế vật yếu đuối dùng bạo lực mềm để bắt nạt cả đời, bây giờ còn dám đường đường chính chính đến tìm ?

“Ngụy Hạo, hỏi , nếu vì Tô Kỳ, sẩy thai ?”

Ngụy Hạo mắng đến suýt vững, vẻ mặt kinh hoàng, hối hận, bi thương, cuối cùng hóa thành tiếng nức nở.

Anh bổ nhào quỳ xuống chân :

“Xin vợ, là sai ! Em tha thứ cho , thể sống thiếu em mà…”

Người mặt, mặc bộ đồ công nhân bẩn thỉu, còn vương mùi mồ hôi.

Có lẽ, cuộc sống khi kết hôn với Tô Kỳ hề dễ dàng.

Đâu như lúc ở với , nóng cơm lành, hầu hạ sướng như ông hoàng.

Bây giờ nông nỗi là vì nhớ , là vì thiếu hầu? E rằng Ngụy Hạo cũng chẳng rõ.

Tôi và Cố Thanh Hoài lạnh mặt một lúc, trao một ánh mắt.

Cố Thanh Hoài tiến lên, gỡ tay Ngụy Hạo .

Anh lạnh lùng :

“Nếu thật sự yêu Nhiễm Nhiễm, thể cạnh tranh công bằng với , nhưng điều kiện tiên quyết là độc ! Bây giờ vợ còn đang viện chờ đấy, cút nhanh mà chăm sóc cô ! Ở đây lôi kéo lằng nhằng sẽ làm ô uế danh tiếng của Nhiễm Nhiễm.”

Cố Thanh Hoài kéo nhà.

Đi đến chỗ , ghé sát :

“Nếu Ngụy Hạo ly hôn thật, Giáo sư Cố thật sự nỡ nhường em ?”

Anh chặn tường, nụ hôn đáp xuống:

“Lừa thôi! Đừng hòng nghĩ đến chuyện đó, em là của !”

Kết quả thi đại học công bố, đậu một trường đại học ở Kinh thị.

Tôi bàn bạc với Cố Thanh Hoài và bố chồng, quyết định bán nhà và cả nhà chuyển đến Kinh thị.

Trong lúc thu dọn đồ đạc, tin Tô Kỳ đề nghị ly hôn với Ngụy Hạo.

Lần Ngụy Hạo níu kéo, hai nhanh chóng làm thủ tục.

Ở cái thị trấn nhỏ của chúng , ly hôn là chuyện đáng hổ, khắp phố xóm đều bàn tán xem ai là ngoại tình.

Trong lúc ngoài mua rau, Tô Kỳ lẻn nhà .

Vì đang dọn nhà nên cửa mở toang.

thẳng lên lầu hai, nơi Cố Thanh Hoài đang sắp xếp sách vở của .

Vừa đầu , thấy Tô Kỳ trần truồng giường, khiến giật kinh hãi.

“Cô làm cái gì thế? Bị bệnh ! Mau mặc quần áo !”

Tô Kỳ chẳng hề bận tâm, dậy từng bước tiến gần.

“Ông xã… Em cũng trọng sinh , kiếp là em sai, nên bỏ mặc .”

trang điểm và uốn tóc đặc biệt, tự tin rằng hình hơn , khi từng bước về phía Cố Thanh Hoài, ánh mắt cô lả lướt đầy mê hoặc.

nghĩ: đàn ông mà, dỗ dành một chút, nhúng nước một chút, thì chẳng chuyện gì giải quyết .

Kiếp dùng cách mê hoặc Ngụy Hạo đến mức sáu nhận, ngang nhiên tư thông với cô ngay mũi Trần Nhiễm. Bây giờ cái gã giáo sư cứng nhắc , lẽ nào thể hạ gục?

đánh giá thấp lòng tự trọng và đạo đức của Cố Thanh Hoài.

Loading...