Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Buổi sáng hôm , Hoàng Hải Vân cựa thức giấc thì thấy Trần Ngọc Linh . Mọi , đều dậy muộn hơn cô, hiểu dậy sớm thế. Hoàng Hải Vân dậy định vệ sinh cá nhân thì thấy bàn 1 tờ giấy note:
“Khi nào tỉnh dậy, chị đến phòng ăn ăn sáng. Tôi đợi ở đó.”
Vệ sinh cá nhân xong, Hoàng Hải Vân liền đến phòng ăn. Trần Ngọc Linh đang đợi cô và bàn ăn là mấy món ăn sáng, đều là những món ăn đơn giản. Không ngờ chủ nhà giàu ăn sáng những món đơn giản như .
Thấy Hoàng Hải Vân bước , Trần Ngọc Linh càng lộ vẻ căng thẳng. Cậu dậy kéo 1 chiếc ghế cạnh và bảo cô xuống. Thật sự là Hoàng Hải Vân cảm thấy ngại. Cô là lạ, bất quá cũng chỉ là khách, cần gì đối xử như công chúa . mà tấm lòng của , cô cũng tiện từ chối.
Hoàng Hải Vân xuống ăn sáng, Trần Ngọc Linh ăn mà chỉ chăm chú cô. Ánh mắt càng lúc càng căng thẳng. Sau 1 trận mây mưa suốt đêm, Hoàng Hải Vân cũng đói mềm cả , để ý tiểu tiết nữa, liền bắt đầu ăn. Chỉ điều, bụng cô thì đói, nhưng thức ăn khi đưa lên miệng đều khiến cô cảm thấy kỳ kỳ. Sao mà khó nuốt đến thế . Hay là đầu bếp nhà giàu cách chế biến quá đặc biệt quá, khiến cô quen nên mới như .
Cố mãi mới nuốt 1 miếng, Hoàng Hải Vân thử sang món khác xem nhầm lẫn . mà, món nào cũng y chang như , cực kỳ khó nuốt.
Trần Ngọc Linh thấy liền hỏi:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/hoan-doi-linh-hon/chuong-51-lan-dau-nau-an.html.]
- Sao ? Không ngon ?
Ngừng 1 lúc tiếp:
- Xin . Lần đầu tập nấu ăn nên thể nó tệ. Lần hứa với chị là sẽ hơn.
Lúc nãy thì Hoàng Hải Vân dám chê vì sợ hầu trách phạt. Bây giờ thủ phạm là , Hoàng Hải Vân liền nín nổi mà bảo:
- Thôi đừng. Cậu nấu như , ăn xong chắc ngộ độc mà c.h.ế.t mất thôi.
Chưa bao giờ Trần Ngọc Linh cảm thấy thất bại như bây giờ. Rút cuộc mấy tổng tài lên giường thì dũng mãnh, nấu ăn ngon là thật ? Cậu thử học theo mà gì thất bại thảm hại thế .
Nhìn Trần Ngọc Linh buồn bã, thất vọng cũng tội quá mất. Không hiểu càng lúc Hoàng Hải Vân càng thấy đáng yêu. Hoàng Hải Vân liền ghé môi sang đáp 1 nụ hôn nhẹ như chuồn chuồn đạp nước lên môi :
- Món ăn ngon, nhưng thì ngon.