Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Khi món ăn dọn lên bàn, Hoàng Hải Vân háo hức lấy điện thoại chụp làm kỷ niệm. Xong xuôi liền bảo Trần Ngọc Linh:
- Cậu ăn thử .
Nói xong, cô cũng lấy đũa gắp lên ăn ngon lành khen lấy khen để:
- Tuy rằng sang trọng như ở resort, nhưng mà cũng ngon lắm.
Trần Ngọc Linh cũng tạm gác chuyện của ngày mai sang 1 bên, cầm đũa nếm thử. là ngon. Hoặc là, khi ăn cùng Hoàng Hải Vân, Hoàng Hải Vân ăn ngon lành như , tự nhiên cũng thấy ngon theo. Chính là ảnh hưởng bởi năng lượng tích cực từ khác.
Thật , ban đầu để ý Hoàng Hải Vân là vì nét đúng gu. Khiến cho bản năng của kích hoạt, lăn xả để bảo vệ cô trong đêm . Từ nhỏ đến lớn, đấy là thứ 2 cứu khác. Sau đó, thấy cũng thú vị lắm. Chỉ là hiểu tại , Hoàng Hải Vân cứ nhất định phủ nhận . Từ nhỏ, là , luôn khiến kẻ khác thèm khát, đến nỗi phát phiền. Vậy mà Hoàng Hải Vân hình như miễn nhiễm. Không lẽ chỉ vì là mafia, còn lý do nào khác nữa?
Bây giờ, cũng hiểu thêm về đối diện , liền hỏi:
- Khi nào về cơ thể gốc, chị sẽ làm gì?
Hoàng Hải Vân cần nghĩ ngợi, trả lời ngay:
- Trở về cuộc sống đơn giản của thôi. Nhạt nhẽo nhưng bình yên. Bây giờ mới , bình yên cũng đáng quý nhường nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/hoan-doi-linh-hon/chuong-40-nguoi-o-trong-long.html.]
- Bình yên? Như bây giờ bình yên ? - Trần Ngọc Linh từ tốn bảo.
Hoàng Hải Vân phía xa xôi chân trời. Một luồng gió biển thổi , hất tung mái tóc của cô, đưa theo làn khói từ bếp nướng hải sản bay , khiến cho cô cay mắt 1 chút. Trần Ngọc Linh liền lấy khăn ướt bàn ăn đưa cho cô. Cô đưa tay đỡ lấy tờ khăn ướt, tự nhiên cũng 1 chút cảm động, liền bảo:
- là bình yên.
Suy tư 1 lúc, cô tiếp:
- Tôi hầu như bạn. Đến ăn cùng như thế cũng . Hiện tại, những bình yên, mà cũng cảm giác mới lạ lắm.
Trần Ngọc Linh câu , liền thăm dò:
- Có khi nào chị thích ?
Hoàng Hải Vân đang cầm cốc nước lên uống, thì phun hết ngoài. May mà cô kịp sang phía bên cạnh, nếu cả bàn ăn đều ăn nữa. Hoàng Hải Vân cau mày đáp:
- Cậu bệnh tự luyến ? Tôi trong lòng .
Trần Ngọc Linh câu , vội vàng hỏi:
- Là ai ?