Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Nghe , Hoàng Hải Vân cũng phản đối. Cô và đến resort nhận phòng. Cậu chỉ thuê 1 phòng cho 2 thôi. Mà làm từ A đến Z thì còn ngại gì ở chung 1 phòng. Cất hành lý xong, cô liền cùng ăn trưa. Lúc nãy, khi cô với ở chỗ nhà ngoại cảm, sai mấy vệ sĩ mua đồ dùng cần thiết . Hóa , ngay từ lúc máy bay, dự định sẽ đưa cô đến đây chơi. Nói tên mới 18 tuổi, cũng thấy khó tin thật.
Hoàng Hải Vân các món hải sản đắt tiền bàn ăn mà xém chút chảy cả dãi. Mùi thức ăn sộc mũi cô khiến cô kiềm mà nuốt nước bọt liên tục. Cô cầm đũa gắp thức ăn đưa lên miệng thưởng thức. Ngon ngoài sức tưởng tượng. Cô sang bảo các vệ sĩ:
- Các xuống ăn cùng . Ngon lắm.
các vệ sĩ vẫn im như tượng, mỉm lắc đầu. Trần Ngọc Linh liền bảo:
- Họ là robot cần ăn cũng thể tồn tại.
Bấy giờ, Hoàng Hải Vân mới nhớ họ con . Nếu chỉ bề ngoài, thực chất thể họ chỉ là robot.
Trần Ngọc Linh ăn nhiều, chủ yếu cô ăn. Thỉnh thoảng gắp hàu để bát của cô. Chẳng cần cũng trong đầu tên đang ý đồ gì. Mà thôi cũng kệ, cứ ăn cái . Dù thì, cô đang ở trong cơ thể Trần Ngọc Linh, ăn bao nhiêu cũng lo mập. Nếu mất dáng, cũng là mất, cô. Đây là lẽ là phần thưởng lớn nhất khi cô ở trong xác .
Cô vui vẻ ăn tiếp, quên bắt chuyện:
- Cậu mới 18 tuổi, học ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/hoan-doi-linh-hon/chuong-32-cau-chuyen-ben-ban-an.html.]
Trần Ngọc Linh từ tốn trả lời:
- Tôi học xong chương trình đại học . Là RMIT.
Hoàng Hải Vân mắt chữ O mồm chữ A thằng nhóc. Tại ông trời thiên vị như thế nhỉ? Ban cho ngoại hình như , phú cho 1 bộ óc xuất sắc đến thế. nghĩ kỹ thì cũng điểm thiệt thòi. Hoàng Hải Vân ngừng ăn, nghiêm túc hỏi:
- Cậu trả thù cho cha. Vậy hung thủ là ai ?
- Đã đoán , nhưng chắc chắn. - Trần Ngọc Linh trả lời xong, thì điềm nhiên ăn tiếp.
Không hiểu thấy thái độ thản nhiên của , Hoàng Hải Vân cảm thấy xót xa. Mới 18 tuổi nhiều gánh nặng như , thật là đáng thương. Cô dịu dàng hỏi tiếp:
- Cha chắc qua đời lâu nhỉ?
Trần Ngọc Linh buông đũa Hoàng Hải Vân. Không hiểu tự dưng quan tâm đến . Có điều, cũng chẳng hiểu , trong lòng thấy vui. Cậu gật đầu đáp:
- Cũng 3 năm . Khi 15 tuổi.