Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Hoàng Hải Vân hổ đến nỗi á khẩu luôn câu nào. Tống Thanh Phong với Trần Anh Hùng với ánh mắt ngạc nhiên tột độ như thể tin nổi tai . Một lát mới thể mở miệng hỏi :
- Không ghét khác chạm ? Vậy mà cũng thể làm chuyện đó với…
Trần Ngọc Linh trả lời mà hỏi tiếp:
- Còn cách nào ? Cách đó hiệu quả.
Tống Thanh Phong liền trả lời với giọng nửa đùa nửa thật:
- Hiện tại thì cách. Biết làm nhiều sẽ .
Trần Ngọc Linh sang phía Hoàng Hải Vân, điềm nhiên :
- Không ngại.
Hoàng Hải Vân vội vàng xuống:
- Cậu ngại nhưng ngại.
Trần Ngọc Linh vẫn trơ mặt :
- Chị ngại cái gì. Chỉ cần hưởng thụ, làm hết, thì ngại cái gì.
Hoàng Hải Vân nghiến răng ken két:
- Cậu… Túm ở trong thể xác của nữa. Suốt ngày truy sát, c.h.ế.t mất xác lúc nào.
Trần Ngọc Linh nghiêm túc bảo:
- Chị là của . Tôi sẽ bảo vệ chị, bảo vệ cả thể xác của chị.
Hoàng Hải Vân á khẩu cãi tiếp thế nào. Thằng nhóc hứa sẽ bảo vệ thể xác của cô cũng khiến cô yên tâm phần nào.
Cùng lúc đó, robot Nhiễu Hân liền bê thức ăn đặt lên bàn. Cô cùng 3 ăn sáng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/hoan-doi-linh-hon/chuong-27-lam-1-lan-khong-duoc-thi-lam-nhieu-lan.html.]
Ăn sáng xong, Trần Ngọc Linh liền bảo cô cùng với . Cả 4 liền đến bãi cỏ hôm . Hoàng Hải Vân an tĩnh , vẫn hiểu dẫn cô đến đây để làm gì.
Trần Anh Hùng liền lệnh cho đám robot ngừng tập luyện và xếp hàng. Xong xuôi, gần chiếu 1 tia sáng mắt từng vệ sĩ và chỉ thị:
- Cô gái mặt các từ bây giờ sẽ là đồng chủ nhân của các .
Đám robot đồng loạt cúi chào Trần Ngọc Linh:
- Chào cô chủ.
Trần Ngọc Linh gần, chọn lấy 5 robot bảo:
- Tạm thời chọn 5 theo .
Hoàng Hải Vân nhớ đoạn hội thoại hôm thì giật hỏi Trần Ngọc Linh:
- Cậu tính làm gì?
Trần Ngọc Linh lưng bước :
- Làm việc làm thôi.
Hoàng Hải Vân vội vã chạy theo, hỏi dồn:
- Cậu hứa với là g.i.ế.c cơ mà.
Trần Ngọc Linh thấy phiền quá liền bảo:
- Tôi là sẽ g.i.ế.c .
Hoàng Hải Vân vẫn định làm gì, nhưng cũng chán buồn chạy theo nữa, liền dừng . Có lẽ, cô nên quanh đảo nữa, tự thị sát, xem cách nào thể trốn khỏi đây .
Trần Ngọc Linh thấy cô dừng thì nhanh chóng nắm lấy tay cô kéo :
- Đi thôi. Chị luôn ở cạnh , mới thể tìm cách hoán đổi trở .