HOA VĂN QUỶ DỊ - Chương 987: Trở về tiệm xăm

Cập nhật lúc: 2025-11-26 03:59:36
Lượt xem: 79

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Từ Nghĩa mỉm , đưa yêu cầu:

“Ha ha, cứu ngươi, mà là cứu cả âm hành thôi. Nói đúng , chúng vẫn là kẻ thù đấy. Báo đáp gì, thôi bỏ .”

Nói xong, Từ Nghĩa xoay định rời , nhưng vẫn bổ sung thêm một câu.

“Ta tuy ngươi tên gì, nhưng đoán… ngươi chắc là cha của Từ Trụ? Hoặc là gì của  .” Ta .

Từ Nghĩa ngẩn , vội dừng bước, nhưng ông đầu .

“Ngươi… làm ?” Từ Nghĩa hỏi.

“Lông mày và ánh mắt chút giống . Xét theo tuổi tác thì thể ngươi là cha  , nhưng chắc. Cũng thể là họ hàng.” Ta tiếp tục .

Lúc Từ Nghĩa siết chặt nắm đấm, vài giây đột ngột phắt , nhanh như chớp túm lấy cổ áo , dữ tợn : “Ngươi sợ g.i.ế.c ngươi ngay bây giờ ? Với trạng thái của ngươi hiện tại, g.i.ế.c ngươi thể. Dù con hồ yêu bên cạnh cũng chắc cứu ngươi.”

“Ta sợ!” Ta lắc đầu, Từ Nghĩa đang phẫn nộ, cứ như Từ Trụ báo thù.

“Tại sợ?” Từ Nghĩa vẫn thừa nhận quan hệ của với Từ Trụ, chứng tỏ giữa họ khúc mắc nào đó. sự phẫn nộ của ông cho thấy họ chắc chắn liên quan! Rất thể đúng thật là cha Từ Trụ, bởi hai giống đến mức lông mày và ánh mắt như một khuôn.

“Bởi vì g.i.ế.c. Ta cũng kẻ thù của ngươi. Khi đến nơi,    c.h.ế.t , hẳn là Hoàng Nguyên g.i.ế.c.” Ta .

Cái gọi là “con trai của Hắc Kỳ Lân”, lúc tới thì xác lạnh. Ta còn chẳng   c.h.ế.t thế nào. Chuyện đó liên quan gì đến , kẻ thù của Từ Nghĩa.

“Vậy ? Thế thì .” Từ Nghĩa bỗng thở phào. Có vẻ ông cũng tin rằng g.i.ế.c Từ Trụ. Nếu , ông sẽ vô cùng giằng xé. xong, ông như trút gánh nặng.

Con tuyệt đối . Dù rõ tính ông , nhưng khi cứu , ông hề g.i.ế.c Từ Trụ  . Nghĩa là ông liều mạng cứu một kẻ  thể là hung thủ g.i.ế.c con .

May mắn là !

Như , nội tâm ông chắc dễ chịu hơn chút ít.

“Giữa và ngươi, chuyện coi như xóa sạch. Không ân cũng oán. Tạm biệt tại đây. Chuyện của Từ Trụ… đừng nhắc nữa.” Từ Nghĩa phất tay, rời . Ta cũng gì thêm. Và từ hôm đó, theo yêu cầu của ông , từng nhắc đến Từ Trụ nữa, vì quan hệ giữa hai  tuyệt đối chuyện thể tùy tiện nhắc. Ân nhân cứu mạng dặn, tất nhiên  làm theo.

Sau đó, khi thể lên và , hang xem Tô Vũ.

Tô Vũ thương nặng, nhưng khi thấy , cô  vẫn ôm chặt lấy lâu, khiến đau lòng thôi, liên tục vỗ lưng an ủi cô .

Cuối cùng cô   một câu khiến sững hồi lâu:

“Chúng … kết hôn !”

Nghe cô   , đột nhiên như hóa ngốc, nên lời.

Giờ thể còn hồi phục, kinh ngạc vui mừng, như mất luôn khả năng ngôn ngữ, chỉ thể trừng to mắt,  với vẻ vô cùng kích động.

Tô Vũ chủ động lấy … Ta làm thể bình tĩnh ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/hoa-van-quy-di/chuong-987-tro-ve-tiem-xam.html.]

“Đường Hạo, ngươi chứ?” Tô Vũ nâng mặt , lo lắng. cô  sợ kích động quá mà ngất .

“Không , chỉ quá kích động thôi.” Tô Tình bước , bốp một phát tát một cái. Thân thể giật mạnh, lập tức tỉnh táo .

“Này, thấy ? Hắn tỉnh . Ta hiểu nhất.” Tô Tình .

“Em… đột nhiên… Em … giận nữa ?” Ta tuy tỉnh nhưng vẫn lắp bắp, xúc động quá độ khiến lưỡi líu .

“Sau chia ly , hiểu trân trọng hiện tại, trân trọng mắt. Ta mặc kệ ngươi bao nhiêu vợ, đó là chuyện tương lai. Ta trân trọng ngươi của bây giờ, và tin ngươi. Ta… thể mất ngươi nữa, chịu nổi.” Tô Vũ ôm chặt , như mưa.

“Ối, chịu nổi , thôi, mau ngoài.” Tô Tình làm mặt nôn dẫn đầu bước khỏi hang. Có lẽ cả đời cô   từng Tô Vũ những lời sến súa như thế.

Những khác cũng lượt rời khỏi hang. Khi họ , ôm chặt lấy Tô Vũ và hai chúng hôn

Lần , Tô Vũ cuối cùng cũng đồng ý gả cho . Ta sắp kết hôn !

Trận chiến Âm Nhân thứ hai, hưởng lợi lớn nhất nghi ngờ gì chính là , Đường Hạo.

Ta chỉ trải qua cơ duyên, nhận chân truyền của Tam Thanh, rèn luyện thể, củng cố căn cơ, còn một nữa làm hùng, cuối cùng cưới mỹ nhân.

Ba thắng lợi gộp một! So với những c.h.ế.t núi Côn Lôn, đúng là may mắn cả nghìn .

Sau khi chuyện kết thúc, cùng Châu Nguyệt Đình, Tiểu Hồ Ly, Quách Nhất Đạt bọn họ về tiệm xăm, khải trở về. Cảm giác đó thể nào miêu tả nổi.

Vừa về tới tiệm xăm, A Tinh Lùn thấy chúng thì nước mắt rơi . Hắn lao ôm chặt chúng … nhưng chỉ tới một giây, liền chuyển qua ôm chặt đôi chân dài của Tiểu Hồ Ly, buông. Với chiều cao hiện giờ của Tiểu Hồ Ly, A Tinh Lùn nhảy lên cũng chắc chạm tới ngực cô .

A Tinh Lùn ôm giả vờ , hỏi chúng tìm đại mỹ nữ thế , liệu   tiệm xăm .

Hắn còn tiệm xăm sớm nên tuyển thêm , chứ làm việc chẳng mấy ai. Tiểu Hồ Ly thì lười thối xác, chỉ ăn ăn ăn. Tuyển thêm thì đỡ cực. Thậm chí còn bảo đuổi Tiểu Hồ Ly luôn , lấy tiền cơm nuôi cô   thuê một mỹ nữ khác cũng .

Lúc Tiểu Hồ Ly vỗ đầu A Tinh Lùn, gọi một tiếng “Tinh thúc”,  chính là Tiểu Hồ Ly đây!

A Tinh Lùn ngẩng lên sững một giây. Đến khi phản ứng thì nhảy dựng lên, dang hai tay nhào đòi ôm, còn lâu quá gặp, lớn thế , mau để kiểm tra thể.

Tiểu Hồ Ly xong đen mặt, cực kỳ khó chịu — mới nãy còn  lười, tham ăn, còn đòi đuổi cô .

Thế là khi A Tinh Lùn nhào tới, Tiểu Hồ Ly tung ngay một cú móc , đ.ấ.m thẳng cằm . Một tiếng kêu thảm, A Tinh Lùn bay thẳng lên trần nhà, treo lủng lẳng, hai dòng m.á.u mũi chảy ròng ròng.

“Tinh thúc, cứ ở đó mà , hừ!” Tiểu Hồ Ly vỗ tay một cái , còn cho chúng cứu xuống, kéo cả bọn trong, để cho A Tinh Lùn cứ treo lơ lửng ở đó.

“Cứu mạng với! Tiểu Hồ Ly, cô  đổi , trở nên nhỏ nhen như ! Quả nhiên khi thành ‘phụ nữ’ thật sự, đúng là  dịu dàng nữa。 Ông chủ nhỏ, cứu với, cao quá, xuống !” Giọng A Tinh lùn vang lên như tiếng heo chọc tiết, nhưng chẳng ai buồn để ý.

Ồ, còn một nữa nhắc tới — chính là cái thằng gọi là thằng em hôi thối của .

Lúc ở núi Côn Lôn, cố ý tìm , nhưng biến mất. Trong khe đá chỉ còn dấu ấn hình cùng vài cái răng nhuốm máu. Xung quanh tìm một vòng mà thấy bóng dáng , lẽ là chuồn mất .

Tuy đ.á.n.h c.h.ế.t đúng là tiếc thật, nhưng nếu để gặp , thì tuyệt đối  chỉ đơn giản là gãy vài cái răng nữa !

Loading...