HOA VĂN QUỶ DỊ - Chương 836: Hãy cho ta sức mạnh

Cập nhật lúc: 2025-11-14 03:30:12
Lượt xem: 95

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Trên một ngọn núi cao, một nam một nữ đỉnh, trải qua cơn mưa lớn, khí trong lành, nhưng tâm trạng cả hai đều .

“Thư Dĩnh, chúng quá vô dụng , thể giúp chủ nhân báo thù.”Thiên Quế hối hận, cũng chút tội .

Nếu Thư Dĩnh, đừng báo thù, c.h.ế.t tay Trương Thanh và bọn từ lâu.

“Ngốc, đối thủ mà ngay cả chủ nhân còn thắng nổi, chúng thể thắng? Chúng chỉ là thế hệ thứ ba, tham gia chiến dịch cũng chỉ là hậu cần thôi.” Thư Dĩnh bên bờ vực, đung đưa chân, khi Hoàng Nguyên chết, cô buồn hơn Thiên Quế.

Trong vô tận thời gian, Hoàng Nguyên là niềm hi vọng duy nhất của họ, nhưng giờ niềm hi vọng đó cũng biến mất.

“Không, đó g.i.ế.c chủ nhân. Dù hợp thể với xác chủ nhân mạnh, nhưng bản hề lợi hại. Dù cộng thêm các yêu ma quỷ quái, tuyệt đối g.i.ế.c chủ nhân.” Thiên Quế chắc chắn.

Chỉ đạo pháp, thuật pháp mới g.i.ế.c Hoàng Nguyên. Các yêu ma quỷ quái khác dù mạnh đến cũng khó giết, vì Hoàng Nguyên bất tử, thương sẽ hồi phục.

lực lượng chính đạo khác, thể áp chế và phá hủy xác Hoàng Nguyên, chỉ cần pháp lực đủ mạnh.

Các lực lượng khác g.i.ế.c Hoàng Nguyên cũng , nhưng thực lực tương đương hoặc hơn Hoàng Nguyên.

Trong thời đại , tìm yêu ma quỷ quái sánh ngang Hoàng Nguyên, gần như là bất khả.

“Ý ngươi là, g.i.ế.c chủ nhân là kẻ khác?” Thư Dĩnh nhíu mày.

!”Thiên Quế gật đầu.

Thư Dĩnh cũng gì nữa, dù thì, Hoàng Nguyên chết, thứ cũng vô nghĩa.

Báo thù càng thể, những g.i.ế.c Hoàng Nguyên, họ cũng g.i.ế.c nổi.

“Có !” Lúc , Thiên Quế cúi đầu dòng sông phía núi.

“Xuống xem.” Thư Dĩnh , nhảy thẳng xuống, vách núi cao hàng vạn trượng đối với cô như cao 1 mét, dù cũng chết, thoải mái nhảy.

Bùm! – Thiên Quế xuống nước nhanh hơn, cả hai tạo nên những vệt nước cao hơn một trượng.

“Là !” Thư Dĩnh hé đầu, lau vệt nước mặt.

“Là trong tiệm xăm, thành thế ?” Thiên Quế bơi , kéo lên, quẳng bờ, hai cũng nhanh chóng leo lên bờ.

“Anh c.h.ế.t ?” Thư Dĩnh vội hỏi.

“Chết cái gì, chỉ thương nhẹ.” Thiên Quế kiểm tra cơ thể của Quách Nhất Đạt. “Anh cường tráng hơn chúng nhiều , vẻ còn cứng hơn thế hệ thứ hai bình thường.”

“Chỉ tiếc là, lực xác quá yếu, chỉ một chút xíu thôi.” Thiên Quế bổ sung.

“Không đúng, lực xác cần phát triển, tự nó cũng dùng . Chỉ những như năng lực đặc biệt mới cần phát triển. thế ?” Thư Dĩnh tò mò quan sát Quách Nhất Đạt, nhưng tạm thời thấy gì bất thường. Liệu năng lực đặc biệt như cô ?

Người như Thư Dĩnh, thực sự hiếm, cô khả năng nguyền rủa, là năng lực cực kỳ đáng sợ. Tiếc rằng cô là thế hệ thứ ba, lực xác cũng chỉ tầm thường.

“Ta cũng , thật sự kỳ lạ.” Thiên Quế Quách Nhất Đạt .

ngay lúc đó, bỗng một tiếng “pạch”, tay Quách Nhất Đạt đặt lên vai Thiên Quế.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/hoa-van-quy-di/chuong-836-hay-cho-ta-suc-manh.html.]

“Đồ …” Thiên Quế nheo mắt, tay Quách Nhất Đạt đặt lên vai, thẳng .

“Một đàn ông, ? Con cháu Viêm Hoàng yếu đuối đến thế ?” Thiên Quế lạnh lùng khịt mũi.

“Dạy , dạy cách sử dụng lực xác!” Quách Nhất Đạt mở mắt, trong mắt đầy nước mắt.

“Hừ, vì dạy…”

Thiên Quế kịp hết, Quách Nhất Đạt đột ngột dậy quỳ mặt .

“Đồ … rốt cuộc chuyện gì thế?” Thiên Quế hành vi của Quách Nhất Đạt làm cho sững sờ, gì.

“Cầu xin ngươi, dạy sử dụng lực xác!” Quách Nhất Đạt khấu đầu một cái.

“Hừ, thật là kẻ yếu đuối, quỳ, cả đời định gặp ai cũng quỳ ?” Thiên Quế chế giễu.

“Không, cả đời chỉ quỳ hai , một ông nội, một ông chủ Đường Vân.” Quách Nhất Đạt .

“Ồ, ? Thế tại quỳ ? Chỉ để học cách dùng lực xác ?” Thiên Quế mỉm .

“Ta cần sức mạnh, sức mạnh, sức mạnh…” Quách Nhất Đạt , những tĩnh mạch mặt căng phồng, đồng tử chuyển sang màu vàng.

Thiên Quế và Thư Dĩnh cực kỳ kinh ngạc, đây là đồng tử gần giống Hoàng Nguyên, đồng tử thế hệ thứ hai bình thường. Người đàn ông mặt họ lẽ còn mạnh hơn thế hệ thứ hai , nhưng yếu đến ?

“Sức mạnh, cần sức mạnh, sẽ còn là gánh nặng của tiểu Đường gia nữa. Nếu , tiểu Đường gia cũng sẽ gặp chuyện, …” Quách Nhất Đạt gào thét, âm thanh vang khắp đỉnh núi, nhưng cuối cùng nghẹn, vì Đường Hạo vẫn sinh tử còn rõ.

“Ha ha, vệ sĩ tiệm xăm, ha ha, thật đúng là trò !” Quách Nhất Đạt , như kẻ điên, cảm xúc cực kỳ bất .

“Không, Đường Hạo sẽ chết, Đường Hạo sẽ chết. Lần , nhất định thể, nhất định bảo vệ chủ an . Dạy sử dụng lực xác, cho sức mạnh, sẽ… trở thành… linh xác!” Quách Nhất Đạt xong, đột nhiên ngửa đầu lên ngất , bất tỉnh.

“Hừ, tưởng mở mắt sẽ phát triển chút lực xác, ngờ chỉ là hưng phấn nhất thời!” Thiên Quế đá một cái Quách Nhất Đạt đất, hề phản ứng; Quách Nhất Đạt thực sự ngất.

“Phải làm ?” Thiên Quế hỏi Thư Dĩnh.

“Mang về, giúp !” Thư Dĩnh bất ngờ đồng ý. Dù Quách Nhất Đạt về lý thuyết là ngoài, mặc dù dòng m.á.u Hoàng Nguyên.

Nếu Quách Nhất Đạt sử dụng lực xác, thì cả hai cộng cũng đánh .

Câu chuyện Nông phu và rắn họ cũng , đến lúc đó Quách Nhất Đạt phản bội, họ sẽ chết.

“Yên tâm, loại đó, và chúng cần làm trụ cột, chúng thể mất mặt, nhưng chữ Hoàng Nguyên thì !” Thư Dĩnh .

“Cô ? Sao cô loại đó?” Thiên Quế hiểu, với họ, đàn ông xa lạ.

Thư Dĩnh khúc khích: “Ta đoán thôi.”

Thiên Quế nheo mắt, gì, chỉ đoán thôi ? Thật là mạo hiểm.

“Đi, đưa lên núi, tin trực giác của phụ nữ, loại đó.” Thư Dĩnh , leo núi như mái nhà, tiến dần lên.

“Ha ha, hi vọng .” Thiên Quế vác Quách Nhất Đạt lên lưng, theo Thư Dĩnh lên núi.

Loading...