HOA VĂN QUỶ DỊ - Chương 466: Phá gương
Cập nhật lúc: 2025-10-15 04:52:27
Lượt xem: 40
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Sau Kim Quang Chú, tất cả chúng đều kinh ngạc thực lực của Điền Mộng Nhi. Đám yêu ma quỷ quái tiêu diệt sạch, gương cũng vỡ nát hết, chỉ còn duy nhất một tấm gương đồng cổ.
“Tìm thấy .” Điền Mộng Nhi , dán lá bùa vàng lên tay , quát to: “Hồng Sa Câu Hồn Thủ!”
Sau khi dán bùa, bàn tay của cô lập tức chuyển sang màu đỏ thẫm, lá bùa tan , hòa da thịt như dòng nước chảy.
Điền Mộng Nhi đ.â.m thẳng tay chiếc gương đồng, chỉ “A!” một tiếng thét thảm vang lên. Quỷ Diện cô bóp cổ, lôi khỏi gương.
Quỷ Diện vùng vẫy, nhưng bàn tay đỏ như m.á.u như sợi xích sắt khóa chặt lấy cổ cô , khiến cô thể nhúc nhích, Điền Mộng Nhi ấn chặt xuống đất, mất sức phản kháng.
“Đừng phí công nữa, Hồng Sa Câu Hồn Thủ tác dụng áp chế hồn thể, dính chiêu thì ngươi đừng mong cử động .” Điền Mộng Nhi .
“U… a…”
Quỷ Diện giận dữ, cam lòng bắt dễ dàng như , nhưng giữa hai bên rõ ràng sự chênh lệch thực lực, cô giãy thế nào cũng vô ích.
“Còn dám cử động nữa, tin g.i.ế.c ngươi ngay bây giờ?” Điền Mộng Nhi quát một tiếng, khí thế bộc phát khiến Quỷ Diện run lẩy bẩy, dám nhúc nhích nữa. Là quỷ thì cũng sợ chết, vì quỷ mà tan biến, thì vĩnh viễn chẳng còn gì.
Người c.h.ế.t còn thể làm quỷ, đầu thai, nhưng quỷ mà chết… thì là hết. Dù là Quỷ Vương nữa, ngươi cũng chẳng thể cứu một linh hồn hóa tro.
“Ngươi… ngươi định làm gì? Nếu dám g.i.ế.c , Quỷ Vương sẽ tha cho Thiên Sư Môn của các ngươi !” Quỷ Diện bắt đầu mềm giọng, rõ ràng sợ hãi. Không còn cách nào khác, thua thì chỉ còn nước đem chủ nhân hù dọa, hy vọng cứu mạng.
ngược , Điền Mộng Nhi chẳng hề sợ, thậm chí còn khinh miệt:
“Âm nhân vốn dĩ khắc quỷ, mà Thiên Sư Môn chúng đầu trong giới âm nhân. Quỷ Vương của các ngươi dám động đến chúng ? Ta tin ngu đến thế mà tìm chết!”
“Hắn… dám chứ! Ta là Quỷ Diện, hạng chín trong Thập Oán, là thuộc hạ quan trọng của !” Quỷ Diện vội vàng .
“Hừ, mấy con quỷ thành nhiệm vụ thì khi trở về cũng Quỷ Vương giết. Ngươi chỉ thứ chín thôi, sẽ quan tâm ? Vì ngươi mà liều mạng với Thiên Sư Môn ?” Điền Mộng Nhi lạnh lùng đáp.
Quỷ Diện nghẹn họng, gì rõ ràng cô ngờ Điền Mộng Nhi nhiều chuyện về Quỷ Vương như .
“Đường Hạo, phá chiếc gương đồng đó , đó là chỗ tụ oán khí của Quỷ Diện, cũng chính là bản thể của ả. Phá xong thì chúng thể ngoài.” Điền Mộng Nhi áp chế Quỷ Diện, .
Ta cầm lấy thanh kiếm đồng tiền, tiến gần chiếc gương đồng, hề do dự, vung một nhát c.h.é.m xuống.
“Rắc!” một tiếng giòn vang lên, gương đồng nứt toác, vết nứt càng lúc càng lớn. Một luồng gió lạnh buốt pha lẫn bóng tối thổi , là gần nhất nên hút tiên. Ngay đó, khác cũng cuốn theo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/hoa-van-quy-di/chuong-466-pha-guong.html.]
Chẳng bao lâu, chúng tiệm xăm cùng với Quỷ Diện và tấm gương đồng .
“Ôi trời ơi, ông chủ nhỏ, cuối cùng cũng , lo c.h.ế.t luôn!” A Tinh Lùn thấy liền nước mắt nước mũi tèm lem, nhào tới ôm chặt, suýt khiến nổi da gà.
“Con quỷ xử lý đây? Giết luôn chứ?” Châu Nguyệt Đình Quỷ Diện áp giải, hỏi.
“Tùy các ngươi thôi. Giết nó thì dễ, chỉ cần phá chiếc gương đồng c.h.é.m ả bằng thanh kiếm trong tay ngươi là xong.” Điền Mộng Nhi đáp.
cô vẫn chăm chú thanh kiếm của , ánh mắt như dính chặt, rõ ràng nhận đây là thánh kiếm, và vẻ thèm , nhưng tiện mở miệng.
Thánh kiếm ai mà chẳng thèm? Nếu vì chỉ thể sử dụng, e rằng nó cướp từ lâu. Đồng tiền kiếm ai cũng khao khát, nhưng nhận chủ , cướp cũng vô ích.
Nghe thấy chúng định giết, Quỷ Diện run lên một cái, khuôn mặt dữ tợn thoáng hiện vẻ bi thương. Có lẽ ả cũng sớm đoán kết cục rơi tay chúng thì chỉ đường chết.
Chỉ trách bản xui xẻo, gặp đúng Bát Tiền Thiên Sư. Nếu Điền Mộng Nhi, và Đới Khiết Oanh e rằng c.h.ế.t từ lâu, còn ả giờ hẳn đang đường trở về báo công .
“Có thể... siêu độ nó ? Ta g.i.ế.c nó.” Ta đáp.
Câu đó khiến đều sững sờ, kể cả Điền Mộng Nhi và Kính Yểm. Ta thực sự dùng đức báo oán Kính Yểm rõ ràng g.i.ế.c , mà nghĩ đến siêu độ nó. Kính Yểm còn sững sờ nên lời, nghĩ gì, lẽ giờ nó cũng ngạc nhiên.
“Khó lắm. Ngoài việc khiến nó tự nguyện chấp nhận siêu độ, còn cần nhiều thực lực và công đức. Bởi nó là một con ác linh, g.i.ế.c ít, oán khí dày đặc trong gương nó g.i.ế.c bao nhiêu , gây bao tội nghiệp.” Điền Mộng Nhi cũng ngạc nhiên, nhưng biểu lộ quá nhiều, chỉ bằng ánh mắt khác hẳn.
A Tinh Lùn bực , vội can: “Ôi chủ nhỏ, ngươi nhân hậu thì , nhưng con ả nhất cứ g.i.ế.c cho . Đây là kẻ thù của , nếu truyền rằng những con ác linh đến tìm ngươi đều siêu độ, khi nhiều ác linh đến tranh g.i.ế.c ngươi. Hơn nữa loại ác linh khó siêu độ, khiến nó buông bỏ hận thù còn khó hơn lên trời nữa huống hồ nó còn là con của Quỷ Vương, nó chịu cho ngươi siêu độ ?”
“Hừ!” Kính Yểm khinh bỉ lạnh một tiếng. “Đừng giả nhân giả nghĩa nữa g.i.ế.c thì cứ làm . Ta thua thì oán, nhưng lũ giả Thánh Mẫu các ngươi trông thật đáng ghê.”
“Ồ, cái miệng còn cứng lắm hả? Chủ nhỏ định tha cho ngươi một mạng, thái độ của ngươi là thế nào? Châu Nguyệt Đình, mau tiêu diệt nó.” A Tinh Lùn vốn sợ ma, nhưng giờ thấy con ác linh trói, y lấn tới, còn dám chửi Kính Yểm khiến thấy buồn hình như Kính Yểm đang chó cắn khi rơi xuống bình địa.
“Thôi , nó cũng là đáng thương, siêu độ nó .” Ta .
“Ngươi chắc chứ?” Điền Mộng Nhi vẫn hoài nghi ý .
“Chắc.” Ta gật đầu kiên định.
Nhắc tới Kính Yểm, quả thực là đáng thương, phận công bằng tất cả cũng hẳn là tội của nó. Nó cao khác , kỳ thị, sống khổ sở, ai mà chả oán hận? Chết hóa ác linh, Quỷ Vương bắt uốn nắn thật là đáng thương.
Ta oán nó, nếu thể siêu độ thì siêu độ, đáng thương cần tận diệt. Hơn nữa kẻ g.i.ế.c là Quỷ Vương, chính nó, khi xuống âm phủ, tội sẽ do Diêm Vương xử lý, cần gánh. Ta nghĩ kỹ và quyết siêu độ nó!