Việc đột nhiên xuất hiện nhiều quỷ như khiến trở tay kịp. Dù chuối là loài cây chiêu âm, nhưng cũng đến mức khiến cả ngôi làng đầy rẫy hồn ma thế chứ?
Trong đám , còn nhận vài gương mặt quen thuộc một trong đó là bà Vương, c.h.ế.t khi mới tám tuổi. Bà cô độc, chồng con, tang lễ cũng do dân làng góp tiền lo liệu. Mộ của bà chắc giờ cỏ mọc phủ kín .
Ta còn thấy cả nhà Từ Mãnh, năm chồng, vợ, con trai, con gái, cả đứa nhỏ sơ sinh c.h.ế.t trong một vụ tai nạn xe. Sau lễ tang, chẳng ai còn đến viếng.
Chẳng lẽ tất cả bọn họ đều là cô hồn dã quỷ, những kẻ hương khói, ai cúng tế, chỉ lang thang vất vưởng? từng năm trôi qua , lẽ họ đầu thai chứ? Sao vẫn còn ở đây thành quỷ?
Bọn quỷ treo lủng lẳng cây, bất động, chỉ sống mũi khẽ động, tựa hồ đang hấp thụ thứ gì đó hẳn chính là “hấp âm” như lão điên .
Ta thể thấy rõ tất cả chúng, và chúng cũng thấy , ánh mắt thi thoảng lướt qua, nhưng ý định tấn công làm hại.
Lão điên bảo, phần lớn bọn chúng là những linh hồn đến lượt đầu thai, hoặc là những hồn phách bỏ mặc ai thờ cúng. Chúng trú tạm trong cây chuối để hấp thụ âm khí, nhưng yên tâm, chúng hại , chỉ là những cô hồn dã quỷ mà thôi.
Lão còn thêm việc đầu thi triển Ba mươi sáu Thiên Cương Kỹ mà thành công, chứng tỏ tư chất phi thường. Hắn luyện hơn một tháng mới thấy ma, vốn cho rằng kém hơn, ngờ vượt ngoài dự liệu.
Khi giác đầu tiên thông, thì giác thứ hai, thứ ba cũng sẽ dần mở . Đến khi tứ giác đều khai, sẽ thể thấu yêu ma quỷ quái, thứ nào che giấu bản thể.
Nghe thế mừng rỡ. Chỉ cần thấy quỷ rõ ràng, sẽ thể hóa giải vô hiểm nguy.
“Chiêu thứ hai ngươi qua. Còn chiêu thứ nhất, ngươi còn nhớ ?” lão điên hỏi, giọng như sắp kiểm tra tiếp.
“Nhớ chứ Chiêu thứ nhất: Chú!” đáp.
“Dùng chiêu thứ nhất, tấn công bọn chúng !” lão điên chỉ tay về phía những vong hồn.
Đám quỷ vẫn bất động, chẳng sợ hãi cũng chẳng trốn chạy. Ngược , chính thì khó chịu.
“Bọn họ hại ai, tấn công họ?” hỏi.
“Yên tâm,” lão điên đáp, “với pháp lực của ngươi, đủ sức g.i.ế.c bọn chúng , cùng lắm chỉ xua đuổi thôi. Dùng họ để luyện tay nếu ngay cả đám ngươi cũng đối phó nổi, Thập Oán ngươi định làm đối phó?”
Lời của lão quả thật lý. Ta nhanh chóng nắm vững pháp thuật, nếu sẽ chẳng thể chiến thắng Thập Oán. Đám quỷ đúng là đối tượng luyện tập nhất.
Ta nhảy xuống ruộng, bắt đầu thi triển chiêu thứ nhất Chú!
“Chú thuật” là niệm chú trừ tà trong miệng, tay kết chú quyết, đánh .
Tác động mạnh yếu , tùy thuộc pháp lực của đó.
Ta chọn một hồn ma thanh niên đang bám chặt chuối, háo hức hấp thụ âm khí. Hắn ngờ thấy càng ngờ tay tấn công!
Chú quyết thành, liên tục niệm chú, tung một ấn pháp đánh thẳng về phía .
Nam quỷ phát hiện, liền vút lên ngọn cây, trừng mắt , tựa như đang hỏi: “Ngươi đánh làm gì?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/hoa-van-quy-di/chuong-442-luyen-tay.html.]
Những hồn tuy hại , nhưng cũng quy tắc riêng “ phạm , phạm ”. Giờ tay , chắc chắn bỏ qua.
Thấy trốn lên ngọn cây, lão điên, đợi chỉ thị.
“Đuổi!” lão gọn lỏn. Ý là theo đến cùng.
Lão , chỉ đành trèo lên cây. Con quỷ thấy đuổi tới liền nhe nanh múa vuốt, gương mặt trở nên dữ tợn. Bất ngờ, đầu tách rời khỏi cổ, phóng về phía !
Ta nhanh chóng vận chú, đánh một quyết pháp Ầm! cái đầu quỷ đánh bật trở như quả bóng, tóe từng tia lửa.
Nam quỷ vội ghép đầu , nhưng đánh rơi khỏi cây, ngã nhào xuống đất, lăn lộn đau đớn. Trên đầu bốc khói, một mảng mặt cháy rụi, khí âm tản tứ phía, thậm chí thứ âm khí hấp thụ cũng ép phun ngoài.
“A...!” Con quỷ nam đó hét lên một tiếng thảm thiết, vội vàng bò lăn đất mà chạy trốn, ngay cả bay cũng nổi nữa, xem thương nặng.
“Sao lợi hại ? Chẳng ông pháp lực của còn yếu ?” Ta bàn tay , giấu nổi vẻ kinh ngạc. Lão điên còn ngạc nhiên hơn , dường như biểu hiện của vượt xa dự đoán của ông .
“Thằng dám tới quấy phá, chúng cùng xông lên, ăn thịt ! Nếu , đám chuối e là giữ nổi !” Một con quỷ hét lên.
Lời đó dứt, cả bầy quỷ lập tức hợp như một thể. Chỗ cộng cũng hơn ba mươi con, nếu chúng cùng xông tới một lúc thì chắc chắn chống nổi. Ta mới luyện chút xíu, thể đối phó với ngần quỷ chứ?
“Thôi , đều là cùng làng cả. Cậu trai, , chúng làm khó .” Một con quỷ già lên tiếng.
Ta nhận con quỷ đó là ông Lưu, trong làng , thích đánh cờ. Năm mười tuổi, ông qua đời. Ông một con trai, nhưng đến giờ vẫn đang tù. Mộ phần ông cũng chẳng ai hương khói. Có lẽ lớn nên ông chẳng nhận nữa, mà giờ và quỷ khác đường, cũng chẳng còn gì để nhận .
Lúc sang lão điên, như hỏi ý ông giờ làm đây? Ba mươi mấy con quỷ, nếu tới từng con thì còn thể cầm cự, chứ cùng lúc mà lao tới thì chịu.
“Dùng chiêu thứ ba, Viêm chú!”
Lão điên bảo rút lui, ngược còn tiếp tục chiến đấu, nhân cơ hội luyện tay.
“Được, lời ông.”
“Tam thập lục Thiên Cang kỹ – Viêm!”
Ta vận pháp, đây là chiêu thứ ba, thuộc loại hỏa chú.
“卐 Hỏa Âm Phần, tru tà sát mị!”
Ta hét lớn câu chú, hai tay bấm pháp ấn, xong xuôi thì lá bùa vàng trong tay hóa thành ngọn lửa như đầu lưỡi, phóng thẳng bùng cháy hướng về phía bầy quỷ.
Ta lo đây là ruộng chuối, dùng lửa gây chuyện ?
Lão điên bảo đừng sợ, đây là âm hỏa, chỉ đốt tà vật, đốt vật của dương gian.
Lửa chia hai loại: dương hỏa (càn hỏa) và âm hỏa (khôn hỏa). Dương hỏa là lửa thường, thể đốt cháy vật của dương gian, nhưng đốt vật của âm giới. Còn âm hỏa thì ngược chỉ đốt vật âm, cháy vật dương. Vậy là yên tâm , thì cháy cả ruộng chuối, mà bán cả mạng đền nổi.
Bầy quỷ thấy tay thì định xông lên, nhưng thấy hỏa chú thì vội tản .