HOA VĂN QUỶ DỊ - Chương 429: Lại khắc hình Dạ Xoa
Cập nhật lúc: 2025-10-11 09:52:59
Lượt xem: 64
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/4fmx81lOty
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Hiện tại đang mở Thiên Nhãn, nên thể thấy những thứ mắt thường thấy. Cái bóng trắng tuy rõ ràng, nhưng đó chính là con quỷ !
Bóng trắng, nữ quỷ áo trắng… chẳng lẽ những chuyện mà và Nhị Cẩu thấy trong nhà vệ sinh lúc nãy, đều là thật ?
Sau khi thoát khỏi vòng lặp, bọn lập tức chạy xuống lầu. Lần suôn sẻ, một mạch xuống tới tầng một. giống hệt khi nãy cửa khóa chặt. Dì Nhị Cẩu chìa khóa mà cũng vô dụng, xoay gần gãy cả chìa mà ổ khóa vẫn nhúc nhích, như thể chìa và khóa chẳng ăn khớp với .
Vì cái bóng , Nhị Cẩu dám trèo cửa sổ nữa. Không còn cách nào khác, chỉ đành phá cửa!
“Có búa sắt to ?” Ta hỏi dì Nhị Cẩu.
Dì bảo , phòng chứa đồ. Chưa đến một lát mang một cái búa sắt lớn.
Ta định nhận lấy để đập cửa mà thoát , nhưng ngờ dì Nhị Cẩu đột nhiên đổi sắc mặt, vung búa bổ thẳng về phía ! May mà né kịp, nếu thì thịt nát xương tan .
“Dì, dì làm gì thế?!” Nhị Cẩu kinh hô.
“Làm gì? Ta ở đây mà!” Lúc , dì Nhị Cẩu thật từ trong phòng chứa đồ bước , tay cũng cầm một cái búa y hệt.
Mẹ nó! là giả! Xem Thiên Nhãn của biến mất , bằng lẽ nhận đó là quỷ. Pháp lực của quá yếu, Thiên Nhãn duy trì lâu, một ngày chỉ dùng một , dùng hai là vô dụng.
Dì Nhị Cẩu thấy giống hệt , sợ đến tái mặt, vội hỏi đối phương là ai.
“Đó là quỷ! Mau đập cửa ngoài! Còn nó để đối phó!” quát lên.
Dì đến chữ “quỷ” thì run lẩy bẩy, nhưng vẫn cầm búa lao về phía cửa. Nếu cửa vỡ, chúng đều chết.
dì sức, đập mãi mà thủng, tay còn tê dại.
“Để !” Nhị Cẩu đặt họ xuống, giơ búa lên nện mạnh một phát.
“Ầm!” cửa thủng một lỗ nhỏ. Hắn mừng rỡ, tiếp tục đập, đến mười phút là thể phá cửa .
Còn bên thì rắc rối . Con quỷ cầm búa sắt đánh tới liên tục, tốc độ nhanh kinh khủng. Ta tránh vài bắt đầu đuối. Nếu để nó đập trúng, e là nát bét.
nó là quỷ, là pháp khí thì đối phó?
Lúc chợt nhớ đến Ngũ Lôi Chú. Dạo vẫn học, tuy từng thi triển thành công, nhưng giờ đành liều.
Ta cắn ngón tay, nhỏ m.á.u lên năm đầu ngón, vẽ phù lôi trong lòng bàn tay, thêm một ký hiệu chữ vạn “卍” bên cạnh.
Ta kết ấn, niệm chú. Chú xong, ấn thành, tay tê dại nhưng chẳng gì xảy , lôi quang, điện xẹt, bàn tay chẳng khác gì bình thường.
lúc , nữ quỷ vung búa bổ tới. Ta tránh sang bên, theo bản năng vung một chưởng đánh .
“Á——”
Một tiếng thét thê lương vang lên. Nữ quỷ như xe tải tông, bay văng hơn một mét, đập tường rơi xuống đất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/hoa-van-quy-di/chuong-429-lai-khac-hinh-da-xoa.html.]
“Bụp” một tiếng, thể hóa thành khói đen tan biến, cây búa cũng hóa thành khói mà biến mất.
“Chết tiệt… tê… tê… tê…” điên cuồng vung tay, cảm giác như điện giật.
“Hạo Tử, mau! Cửa mở !” Nhị Cẩu cõng họ, dì theo , ba lao ngoài. Cửa đập tan tành.
Ta cũng nhân cơ hội chạy , nhưng lưng luồng gió âm lạnh lẽo thổi tới, như thứ gì đuổi theo. Ta dám đầu, cứ thế chạy thục mạng cùng bọn họ.
Kỳ lạ lúc bọn tới là giữa trưa, mà mới chừng một hai tiếng, khi ngoài thì trời tối đen. Ta kịp nghĩ nhiều, chỉ một mạch chạy về tiệm xăm.
Vừa về tới tiệm, lập tức gọi cho A Tinh lùn, bảo mang kiếm tiền đồng đến. Có thanh kiếm , dù là nữ quỷ ngàn năm trong mộ cổ, cũng sợ.
điện thoại gọi mãi thông, như thứ gì quấy nhiễu. Ta lập tức hiểu con quỷ , e là theo tới!
Nó dám tay ngay, chắc sợ Ngũ Lôi Chú của . nó , chiêu của nào cũng linh, uy lực yếu, chẳng bằng của Tô Tình còn chẳng cả tia chớp.
Ta vội đóng cửa, dán bùa Hoàng phù lên. Số phù là do A Tinh lùn cho , là của ông nội để . Sau khi về quê, còn tìm một đống nữa, tuy cũ kỹ nhưng rách thì vẫn dùng . Giống như rượu, phù càng cũ càng mạnh, vì xưa pháp lực cao hơn. Giờ phù mới thị trường nhiều cái rởm, loại thật sự mạnh thì đắt lắm, ít ham rẻ mua đồ giả.
Không kể nữ quỷ ngoài hung dữ đến , cửa dán bùa hoàng, thời gian nữa mới lọt . Thời gian đó đủ để xăm cho họ Nhị Cẩu một cái hình.
Lần , định xăm cho họ một Hồng Liên Dạ Xoa thứ cũng thuộc loại Dạ Xoa, truyền thuyết là do ngón chân của Bàn Cổ hóa thành, pháp lực cao cường, thấy nó mà ma quỷ tránh là c.h.ế.t ngay!
Ta lục trong tiệm xăm lấy mực , sai Nhị Cẩu với dì ngoài chờ, chuẩn bắt tay xăm cho họ. Thời gian gấp gáp, tạm thời bỏ chuyện mặc cả thật cũng đắt, chỉ ba vạn, họ Nhị Cẩu vốn là trộm mộ, tiền chắc .
Họ , ở phòng xăm một bắt đầu vẽ Hồng Liên Dạ Xoa lên họ. Khoảng ba tiếng thì xong xăm Dạ Xoa đến tái rợn , dù hoa văn khác , Dạ Xoa khác, nhưng tinh thần thì giống .
Trong lúc xăm, họ Nhị Cẩu mê man, cũng tỉnh từ bao giờ.
Ra khỏi phòng xăm, phát hiện cửa mở, bùa cháy tan thành tro, điều tệ hơn là Nhị Cẩu với dì thấy . Tim thót con nữ quỷ đó quả là chút bản lĩnh, phá bùa hoàng, còn bắt . Bây giờ họ hình xăm, nó nhất định dám đụng đến , nó mới bắt hai .
Chẳng lẽ còn xăm Dạ Xoa cho cả Nhị Cẩu và dì nữa? Nếu , con quỷ sẽ vẫn quấn lấy họ, vấn đề giải quyết .
Tạm thời nghĩ tiếp, cứu Nhị Cẩu kẻo bọn họ nuốt mất. Vừa bước khỏi tiệm xăm, thấy ngay Nhị Cẩu đang một đàn bà trắng ôm chặt cổ, còn dì đất, run bắn, dám động đậy.
Người phụ nữ đó y hệt cái trong chuyện : trắng toát da trắng, tóc trắng, từng nét mặt trắng bệch, chỉ đôi môi đỏ quái dị. Trên còn mặc cả áo tang trắng.
“Thả !” hét lớn. Nữ quỷ sang , khẽ , đưa ngón tay mời: “Muốn cứu thì tới đây !”
“Đến thì đến, sợ mi !” khoanh tay tiến lên, trong tay lưng nắm hai tờ bùa hoàng.
“Đừng… đừng tới, Hạo Tử, nó sẽ g.i.ế.c tao mất!” Nhị Cẩu cố gắng thốt mấy chữ đó.
“Không , tao sợ, làm tao thể mày giết?” tiến tới nữ quỷ.
Nữ quỷ như con mồi, nhưng còn chiêu dự trữ, ai thắng ai thua. Ta tiến tới, nữ quỷ bỗng thả Nhị Cẩu lao tới, răng nanh lòi , vung vuốt, gió âm ào ào, đáng sợ.
Ta phản ứng nhanh, phóng hai tờ bùa hoàng. Khi bùa chạm nữ quỷ, lập tức như điện giật đẩy nó lùi , tung tóe hoa lửa. Nữ quỷ đẩy nhưng chịu nhiều tổn hại nó vẫn mạnh, nhưng thời gian đó đủ . Ta vớ lấy Nhị Cẩu và dì kéo chạy, bỏ mặc họ ở .
Nữ quỷ thấy lạnh, phóng thẳng tiệm xăm, nó tưởng bọn bỏ rơi họ, đó nuốt cho bõ ghét.