Lời của Quỷ Bà khiến kinh ngạc tột độ. Rõ ràng đó Lâm lão gia cùng lên núi, còn gặp suốt một thời gian dài, giờ Quỷ Bà Lâm lão gia từng lên núi Chung Nam? Chẳng lẽ thấy là quỷ ?
“Ngươi đùa đấy chứ? Rốt cuộc chuyện là thế nào? Ngươi rõ cho !” vội hỏi.
“Rất đơn giản, cái ‘Lâm lão gia’ mà ngươi vẫn thấy bấy lâu nay là giả, chỉ là một kẻ giống ông , dùng thuật dịch dung giả mạo thành Lâm lão gia thôi!” Quỷ Bà đáp.
Ta sững sờ. Cái Lâm lão gia tâm cơ quá sâu! Thậm chí tìm đóng giả lên núi Chung Nam. tại làm ? Mục đích là gì?
Quỷ Bà giải thích: Lâm lão gia tuổi tác cao, tất nhiên quý mạng, mà núi Chung Nam thì đầy nguy hiểm, tuổi tuyệt đối dám mạo hiểm. để lừa lấy lòng tin của , để hợp tác với , bèn tìm một lão già giống , giả dạng lên đây.
Thế nhưng suốt chặng đường, vốn tin , cũng chẳng hợp tác, nên khi cửa động hủy bỏ hợp tác. Quỷ Bà liền dùng pháp thuật âm thầm theo , định ở thời khắc quan trọng sẽ đoạt lấy bí mật trường sinh.
sự đời trớ trêu, dù Quỷ Bà theo vẫn cướp bí mật trường sinh, vì bí mật khắc Xích Du, còn da Xích Du Bành Tổ lột mất. Nghĩa là trường sinh vô vọng.
May , Quỷ Bà uổng công. cô cứu hai mạng, còn nhân cơ hội cướp chút đồ từ tay Bành Tổ.
“Cứu hai mạng?” nhíu mày, nghi hoặc.
“Ngốc ạ, ngươi tưởng lúc Xích Du đánh gục, ai cứu ngươi? Ai moi ngươi khỏi đống đá vụn bôi thuốc cho ngươi?” Quỷ Bà gắt.
Nghe , khúc mắc trong lập tức sáng tỏ. Thì cứu chính là cô , vẫn ẩn trong bóng , khi hấp hối còn tay cứu giúp.
Nếu cô , chắc c.h.ế.t . Khi trọng thương, chôn đá, ai moi thì chắc chắn c.h.ế.t nghi ngờ. Vậy chẳng nợ cô một mạng ?
“Không đúng, nếu Lâm lão gia là giả, ngươi còn sợ làm gì?”
Ta chợt nghĩ đến một vấn đề. Với tính Quỷ Bà, tại cô cứ nhịn Lâm lão gia, còn cam chịu, thậm chí bán mạng cho ? Trên núi Chung Nam nguy hiểm , cô vô cơ hội g.i.ế.c mà?
“Tại ư? Ngươi chạm thử là !”
Quỷ Bà xong bất ngờ nắm tay , đặt lên phía tim bên trái của cô .
Vừa chạm, lập tức cau mày, hoảng sợ rụt tay về, lùi liền mấy bước:
“Ngươi… tim ngươi đập? Ngươi c.h.ế.t ?” kinh hãi hỏi.
“Đừng sợ, lão nương dễ c.h.ế.t thế . Ta vẫn là chứ quỷ. Chỉ là Lâm lão gia ở Miêu Cương tìm một cao thủ hạ cổ, hạ cổ khiến tim ngừng đập. Nếu lời, sẽ c.h.ế.t thảm!” Quỷ Bà nghiến răng, rõ ràng hận Lâm lão gia đến tận xương tủy.
Thảo nào. Thì Quỷ Bà hạ cổ độc, tính mạng trong tay khác, làm dám manh động. Ta từng đến cổ độc Miêu Cương, giống thuật “yểm” Nam Dương, vô cùng tà dị. Không ngờ thể khiến tim ngừng đập mà c.h.ế.t đây là loại cổ gì?
Phải , tim ngừng đập thì chắc chắn chết, thể sống sót. Vậy mà Quỷ Bà vẫn sống nhăn răng, loại cổ quả thật kỳ dị.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/hoa-van-quy-di/chuong-362-lam-lao-gia-xao-quyet.html.]
“Tên giả mạo Lâm lão gia chính là để giám sát, thúc ép . Nếu dám phản kháng, kết cục sẽ thảm. Cổ độc cực kỳ tàn nhẫn, hễ phát tác là sống bằng chết!” Quỷ Bà thêm.
Ta gật đầu, hiểu. Quỷ Bà chế ngự, đành nhẫn nhục. Còn Lâm lão gia, tâm cơ quả thật sâu, ngay cả Quỷ Bà cũng thể thoát.
“Ngươi hỏi xong ? Mau thôi, thì lão già đuổi kịp, đang trọng thương, nếu bắt, cả hai chúng đều chết.”
Quỷ Bà , hiệu cùng cô nhảy xuống hồ nước để thoát ngoài.
Chỉ cần ngoài, chúng sẽ an . Núi lớn thế , Bành Tổ khó lòng tìm chúng .
“Không , thể . Ngươi .” lắc đầu.
“Gì cơ? Ta nhầm ? Cửa ngay mắt, ngươi còn ở làm gì?” Quỷ Bà khó hiểu.
Ta thở dài, về phía :
“Ta cũng lắm chứ, nhưng Đới Khiết Oanh và mấy họ vẫn còn ở tầng . Ta cứu họ, mới đưa họ khỏi đây.”
Quỷ Bà bỗng phá lên.
Ta khó hiểu, hỏi bà gì.
Quỷ Bà lấy ngón tay chọc mạnh trán :
“Chỉ dựa ngươi mà còn định cứu họ? Ngươi đánh nổi Xích Du ? Hơn nữa, nếu gặp lão già thì ? Quay tức là c.h.ế.t chắc. Đi với còn cơ hội sống sót. Ngươi mà ngu thì mau theo ngoài.”
“Ngươi cứ coi như ngu . Ta đến đây là để đưa Đới Khiết Oanh về. Trải qua bao nhiêu gian khổ hiểm nguy, bỏ cuộc, càng công cốc.” đáp.
“Chậc chậc, trách nhiệm cao cả ghê! Ta thích quá. Hừ! Ngươi tưởng ngươi là vì gặp con bé Tô Vũ ? Ta còn ánh mắt ngươi ? Ngươi con bé khác hẳn phụ nữ khác. Đới Khiết Oanh chỉ là cái cớ. Cô quan trọng đến cũng bằng mạng ngươi!” Quỷ Bà một mắng xối xả. trong giọng như chút ghen tuông. Dù Quỷ Bà xảo quyệt, chắc cố tình chọc ghẹo. Cô mê hoặc đàn ông vốn là chuyện thường.
“Ngươi đừng lo, dù thế nào cũng . Ngươi cứ theo lối mà thoát , tự cứu lấy mạng . Còn nếu , thì cùng cũng .” .
“Đẹp mặt nhỉ, mà ngu ? Giờ đầy thương tích, chẳng khác nào cùng ngươi chịu chết. Ta !” Quỷ Bà lập tức từ chối.
“Được thôi, ngươi tự lo cho .” dặn.
“Đừng bày đặt làm ở đây, cần.” Quỷ Bà bĩu môi, chìa tay , như thể đang đòi gì đó.
“Ngươi gì?” gãi đầu, hiểu.
“Cuốn pháp điển phù thủy đó, mau đưa đây! Nếu , ngươi chẳng đời nào cướp nó. Thứ là liều mạng đổi lấy, ngươi trả cho .” Quỷ Bà nghiêm giọng, ánh mắt sắc như dao.