HOA VĂN QUỶ DỊ - Chương 1086: Chế Nhạo

Cập nhật lúc: 2025-12-02 09:27:41
Lượt xem: 57

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Về đêm, âm khí trong Rừng Quỷ mạnh đến kinh , gần như tăng gấp đôi. Trời vốn lạnh, nhưng trong rừng như nhà xác, lạnh thấu xương. Tiếng quạ kêu càng lúc càng lớn, như cả khu rừng đều là ổ quạ, mà chúng cứ bám theo và Tô Vũ.

Nghe quạ khả năng dự cảm sắp c.h.ế.t. Nó sẽ bám theo cho đến khi đó tắt thở mới ăn xác. Bởi Rừng Quỷ c.h.ế.t quá nhiều nên quạ đặc biệt nhiều. Rất thể chúng lập tổ ở đây . Lạ ở chỗ, ngoài quạ , cả khu rừng  bất kỳ con thú nào, thậm chí một con muỗi cũng chẳng thấy. Bình thường rừng là muỗi chích c.h.ế.t .

Điều tệ nhất là, và Tô Vũ vẻ lạc đường.

Rừng quá lớn, trời tối, kèm theo màn sương đỏ khiến bọn mất phương hướng. Muốn ngoài chỉ còn cách đợi đến ngày mai. Tối nay buộc ngủ cây.

Ta dựng tạm một chỗ nghỉ cây, nhóm lửa nhắm mắt dưỡng thần. Tối nay chắc chắn sẽ xảy chuyện, quỷ thì thứ khác. Màn sương đỏ giống hệt màu máu, cuối thấy thứ tương tự là ở núi Chung Nam, khi gặp yêu vật. Lần ắt cũng ác quỷ. Ta sợ nó, chỉ sợ nó phá giấc ngủ của .

Đến hai giờ sáng, quỷ thì thấy, nhưng đến mấy con .

Trong đó một tên tiến lên đạp thẳng đống lửa, dập tắt ngọn lửa, lạnh giọng :

“Loại rác rưởi như tụi mày tới đây ngoài việc nộp mạng thì còn làm gì?”

“Tức gì là rác chứ? Người theo đó, ?” một tên đàn ông khác khẩy.

“Hừ, cần đàn bà làm gì?”

Tên hừ giọng khinh miệt, “Vả , mà ngu thì ích gì? Nhìn kiểu sống lâu.”

Ta lập tức mở mắt, xuống gốc cây. Trong bóng tối,  năm , ba nam, hai nữ, đang ngẩng đầu và Tô Vũ.

“Miệng thối quá. Đi nhóm lửa cho .”

Ta chẳng khách khí thẳng.

“Hừ, thấy ? Ta sai ? Loại ngu như mà cũng làm âm nhân. Giờ âm nhân còn tiêu chuẩn tuyển chọn gì ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/hoa-van-quy-di/chuong-1086-che-nhao.html.]

Tên đàn ông nhạo, còn cố tình dập tắt lửa của .

Ta đang nhảy xuống dạy một bài học thì Tô Vũ vội kéo

“Không cần, cứ để , dù cũng lạnh nữa.” Tô Vũ ghé sát tai nhỏ.

Ta thở dài một , xuống nữa, xem như nể mặt Tô Vũ.

“Đinh Nhất, mặt bạn gái mà còn móc như , còn là ? Hahaha…” Người phụ nữ miệng thì thế, nhưng toe toét, bộ dạng hệt như đang xem trò vui.

“Có gì mà ? Ở chỗ thế mà còn nhóm lửa, chẳng khác nào dụ quỷ. Quỷ trong Rừng Quỷ  nhiều vô kể, nếu đều thu hút tới đây, chẳng ngay cả chúng cũng liên lụy ? Đám rác rưởi kiến thức như , đúng thật là đáng chửi.” Đinh Nhất mắng, liếc chế giễu. Thấy đáp , càng đà, còn định tiếp, nhưng một cô gái khác kéo .

Cô gái hơn cô ban nãy một chút, gương mặt lạnh lùng, .

“Thôi , chúng chọn làm tân tú của âm hành, đừng chế giễu kẻ yếu.” Cô gái xong, liền dùng phù ngữ vẽ một bát quái gốc cây chúng đang . Trong bát quái chú phù, cách cô hành pháp, hẳn là của Bát Quái Môn.

“Đêm nay hai đừng rời khỏi phạm vi bát quái , đảm bảo bình an một đêm. Nhớ kỹ, đừng nhóm lửa nữa, chỗ âm khí, chút dương khí của lửa sẽ dẫn vô ác quỷ tới, lúc đó hai xong đời.” Cô gái ân cần dặn dò, thái độ khác xa với tên Đinh Nhất .

“Vâng, cảm ơn.” Tô Vũ lễ phép đáp, còn thì gì.

“Đi thôi, đừng quan tâm họ. Khu vực là nơi cây cối dày đặc và âm khí nặng nhất, dễ chọc quỷ, thích hợp để dựng trại. Hai tên ngu vì chút thoải mái mà chẳng sợ gì, đúng là nực .” Đinh Nhất với giọng khinh bỉ, còn ném cho chúng một cái liếc mắt khi lưng bỏ . Có vẻ vui khi cô gái giúp chúng , trong đầu , đồ ngu thì chữa , giúp cũng vô ích.

Những khác cũng phản đối gì, theo . Bóng lưng năm nhanh chóng biến mất khỏi tầm mắt chúng .

Đợi họ bao xa, liền nhảy xuống đất và nhóm lửa . Chỗ âm khí nặng đến mức Tô Vũ chịu nổi.

Từ đằng xa, tiếng khẩy của Đinh Nhất vọng : “An Hinh, thấy ? Đám rác yếu đến mức ngu si, những gì cô hiểu . Phí sức! Cứ để nó c.h.ế.t cho . Dọc đường thấy ít c.h.ế.t lắm chắc?”

Cô gái tên An Hinh thở dài một , lẽ cũng cảm thấy Đinh Nhất đúng, nên phản bác nữa mà bước nhanh rời .

Loading...