Hà Tổng Tuyệt Tử Kết Hôn Với Người Câm - Nguyễn Thanh Âm - Chương 444: Dưỡng thai

Cập nhật lúc: 2025-11-09 16:06:48
Lượt xem: 1,403

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong lòng Thanh Âm một chút kích động và vui sướng mơ hồ. Bàn tay to lớn, ấm áp và rộng rãi của Hạ Tứ đặt lên tay cô: “Có một chuyện, thật với em, nhưng em hứa với là đừng quá xúc động, ?”

Vẻ mặt Hạ Tứ trông vẻ khó xử và nặng nề. Anh hiếm khi để lộ vẻ mặt như . Tim Nguyễn Thanh Âm đột nhiên thót , một linh cảm lành dâng lên.

Cô vô thức sờ lên bụng . Đôi mắt long lanh, quyến rũ ngấn nước, lông mày thanh tú khẽ nhíu , chút hoang mang, chút bất an.

Nguyễn Thanh Âm chống tay giường bệnh dậy. Hạ Tứ căng thẳng lên, chu đáo cẩn thận kê một chiếc gối tựa lưng cho cô, kéo chăn đắp kín.

“Em đừng vội, em hứa với , đừng xúc động.”

Tim Nguyễn Thanh Âm đập thình thịch. Giọng cô run rẩy, lộ một chút hoảng sợ khó nhận : “Rốt cuộc là chuyện gì?”

“Thanh Âm, bác sĩ thai triệu chứng dọa sảy thai, em dưỡng thai thật , lẽ… lẽ…”

Nguyễn Thanh Âm dám động đậy nữa. Đôi mắt xinh đong đầy nước mắt, nắm tay , mặt trắng bệch như giấy, còn chút m.á.u nào, yếu ớt hỏi: “Tình hình ?”

Hạ Tứ nặn một nụ an ủi, bên giường, đút cho cô một ngụm nước ấm: “Nghỉ ngơi cho , đừng nghĩ ngợi nhiều.”

Nguyễn Thanh Âm gì nữa. Cô trân trọng sinh mệnh mới đến dễ dàng .

Những năm qua, hai họ chăm chỉ, ý định mang thai, nỗ lực nhiều nhưng bụng vẫn phẳng lì, động tĩnh gì.

Hạ Tứ thậm chí còn bỏ t.h.u.ố.c lá và rượu bia, ngày nào cũng tập thể dục chạy bộ nghỉ, mua một đống thực phẩm chức năng và dinh dưỡng, ép cô ăn cùng.

Không ngờ hữu tâm trồng hoa hoa nở, vô tình cắm liễu liễu xanh. Một đêm nồng cháy khi cãi , “trúng ”.

Nguyễn Thanh Âm dừng tất cả công việc đang làm, chuyển viện đến Bệnh viện Sản Nhi nổi tiếng nhất Kinh Bắc, viện gần nửa tháng, thai nhi mới định.

Hạ Tứ còn quan tâm đến thai nhi hơn cả cô, hầu như ngày nào cũng túc trực rời. Nhiệm vụ đưa đón hai đứa trẻ học cũng giao cho Cô Thái.

Họ sợ biến cố nên tạm thời giấu kín tin mang thai đứa thứ hai, để lộ ngoài chút nào.

Thư ký Từ đến đúng giờ mỗi ngày để mang canh do Dì La ở nhà nấu. Hạ Tứ đang dùng thìa múc một ngụm canh, thổi nhẹ cho nguội đút cho Nguyễn Thanh Âm.

Vừa lúc Cô Thái gọi điện đến. Hạ Tứ lướt qua, tiện tay máy, bật loa ngoài, tiếp tục đút canh cho vợ.

“Bố ơi, bố! Tại con liên lạc với ? Tại bố đến đón con và hai? Con ở nhà bà nội nữa, con về nhà, về nhà của .”

Ngôn Ngôn đáng thương, thút thít qua ống , hít hà nước mũi.

Tay Hạ Tứ run lên, chiếc thìa rơi bát, làm b.ắ.n vài giọt dầu.

“Dạo khỏe, nhiều thời gian và sức lực để chăm sóc hai đứa. Con và hai ngoan ngoãn, ở nhà bà nội thêm một thời gian nữa, đợi bố xong việc sẽ đến đón hai đứa về.”

Hạ Tứ lên tiếng an ủi con trai, đổi vẻ nghiêm nghị thường ngày, giọng cũng ôn hòa hơn nhiều.

“Mẹ bệnh ạ? Bố, con về nhà. Chúng con sẽ ngoan ngoãn, chọc giận , cũng cần chăm sóc.”

Ngôn Ngôn chịu buông tha. Nghe tin khỏe, càng thêm bồn chồn yên, như kim châm mông, cầm điện thoại trong phòng khách, giọng trẻ con nài nỉ.

Hạ Tứ tuyệt đối cho phép Nguyễn Thanh Âm phân tâm chăm sóc hai đứa trẻ, đặc biệt là thời điểm quan trọng , khi tình trạng thai nhi mới định.

Anh nghiêm mặt, lớn tiếng với con trai: “Đợi thêm một thời gian nữa, tạm thời ở nhà bà nội với hai. Bây giờ thể về nhà .”

Ngôn Ngôn ban đầu chỉ thút thít, từ chối xong, đột nhiên gào lên một tiếng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/ha-tong-tuyet-tu-ket-hon-voi-nguoi-cam-nguyen-thanh-am/chuong-444-duong-thai.html.]

Khóc vô cùng đau lòng, tiếng thu hút Cô Thái đến.

“Sao ?” Cô Thái dùng tay lau nước mắt cho cháu, kiên nhẫn dỗ dành, tinh mắt nhận bé dùng điện thoại của gọi cho Hạ Tứ.

“Bố cần con và hai nữa .”

, xé lòng, vô cùng đau buồn.

Cô Thái đau lòng xoa đầu cháu trai nhỏ, nhẹ nhàng an ủi: “Sao thế , chỉ là dạo bố bận thôi. Ở nhà ông bà nội ? Ngày nào cũng xem tivi, ăn sô cô la và kem.”

Ngôn Ngôn gì, cứ lắc đầu liên tục và rơi nước mắt.

Cô Thái cầm lấy điện thoại: “Hai đứa con ? Hai đứa biến mất gần nửa tháng, Chu Chu và Ngôn Ngôn mới sáu bảy tuổi, trẻ con ở tuổi cảm giác an , nhớ là chuyện bình thường. Hai đứa làm cha kiểu gì !”

Hạ Tứ nhíu mày, thở dài: “Mẹ, , đừng lo lắng quá. Mẹ giúp con chăm sóc chúng thêm một thời gian nữa.”

“Rốt cuộc là xảy chuyện gì?” Cô Thái nhận thấy điều bất thường, truy hỏi.

Hạ Tứ nhiều: “Không , con cúp máy đây.”

Hạ Tứ thổi nguội canh, đút đến miệng Nguyễn Thanh Âm.

uống tiếp nữa, xòe tay , lòng bàn tay hướng lên: “Điện thoại của em ? Đợt bảo vô tình làm rơi vỡ, mang sửa , sửa xong ?”

Hạ Tứ thở dài, lấy điện thoại từ túi áo vest bên trong đưa cho cô.

Nguyễn Thanh Âm mở khóa điện thoại, phát hiện của Cô Thái gọi hàng chục cuộc gọi nhỡ, tin nhắn WeChat cũng đầy ắp.

Cuối tháng Mười, theo sự kiên quyết của Nguyễn Thanh Âm, cô xuất viện.

Hạ Tứ lái xe đưa cô về nhà bố . Vừa lúc hai đứa trẻ học về, đang ngoan ngoãn làm bài tập trong phòng khách, bên cạnh bày đầy một bàn đồ ăn vặt.

Nguyễn Thanh Âm nhíu mày một vòng, là kẹo, sô cô la và một đồ ăn vặt nhiều chất béo.

Ngôn Ngôn và Chu Chu lâu gặp cô, cả hai vứt bút xuống, lao thẳng lòng Nguyễn Thanh Âm như những chú bò nhỏ hung hăng.

Hạ Tứ nhanh tay, lập tức dang rộng vòng tay chặn hai đứa trẻ .

“Ngoan nào, lỡ làm thương thì ?”

Hạ Tứ sợ đến mức m.á.u dồn lên não. Nếu hai đứa trẻ va mạnh như , cơ thể Nguyễn Thanh Âm e rằng chịu nổi, quan trọng là trong bụng còn đang mang thai, thể chịu đựng những va chạm như thế.

Chu Chu và Ngôn Ngôn bĩu môi, rũ đầu, uể oải đáp lời.

Nguyễn Thanh Âm vội vàng bước tới, ôm hai đứa trẻ lòng, dỗ dành một lúc lâu.

“Mẹ ơi, bố chọc giận ? Mẹ cần chúng con nữa .”

“Không , con nghĩ như ?”

“Vậy tại bỏ chúng con ở nhà bà nội, đến thăm, cũng điện thoại!”

Nguyễn Thanh Âm vội vàng lấy chiếc điện thoại vỡ màn hình, giải thích và trấn an: “Đợt vô tình làm rơi vỡ, màn hình đen thui dùng , kịp điện thoại mới. Mẹ cố ý mất liên lạc với các con .”

________________________________________

Loading...