Hà Tổng Tuyệt Tử Kết Hôn Với Người Câm - Nguyễn Thanh Âm - Chương 272: Cha nuôi lâm bệnh nặng
Cập nhật lúc: 2025-11-08 12:53:11
Lượt xem: 2,196
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9pXTN04ddp
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Suốt buổi sáng, Nguyễn Thanh Âm đều gà gật máy tính, tóc dài che nửa mặt, đầu nhỏ gật gù liên tục.
Lý Văn đẩy cửa thì thấy cô đang "cúi đầu vái lạy" máy tính, cô lấy điện thoại video 360 độ góc chết.
Khi phim, cô vô tình tấm thảm vấp chân, cơ thể nghiêng về phía , cổ tay va chạm mạnh nhẹ góc bàn, mặt úp xuống, m.ô.n.g chổng lên trời, vắt vẻo sàn.
Một tay vẫn cố chấp giơ điện thoại.
Nguyễn Thanh Âm tỉnh giấc ngay lập tức, màn hình đầy bối rối: "Chị đang làm gì ?"
Lý Văn hì hì: "Đỡ em dậy ."
Nguyễn Thanh Âm kéo cô dậy khỏi sàn.
Lý Văn phủi lớp bụi tồn tại quần áo, xuống đối diện cô: "Tối qua em ngủ lúc mấy giờ? Buồn ngủ đến mức ?"
Nguyễn Thanh Âm hồi tưởng , phát hiện ký ức khi say rượu của đứt đoạn, chỉ mơ hồ nhớ ăn uống no say ở nhà hàng cao cấp, khi ăn no thì mắng chửi Hạ Tứ một trận, ngủ một mạch đến sáng.
Sau đó... chuyện thể miêu tả xảy đó thì cô nhớ rõ mồn một.
Lý Văn "ề" một tiếng, cô một cách kỳ lạ: "Mặt em đỏ thế, sốt ?"
Nguyễn Thanh Âm lắc đầu, giả vờ quan tâm gõ bàn phím trả lời email. Một lúc , Lý Văn vẫn ý định rời , hai con mắt đen láy chằm chằm cô.
Nguyễn Thanh Âm thở dài, dừng công việc đang làm, xoay ghế: "Còn chuyện gì nữa ?"
Lý Văn gật đầu lia lịa, cô đầy mong đợi, nhưng vẫn gì.
"Muốn hỏi gì thì hỏi ."
Nghe , mắt Lý Văn sáng lên ngay lập tức: "Người chị gặp hôm qua là ai? Có là nữ chính trong tin tức hôn nhân Hạ - Thẩm ?"
Nguyễn Thanh Âm "ừm" một tiếng coi như trả lời.
"Cô thật sự sắp kết hôn với Hạ Diêm Vương... Hạ tổng ?" Lý Văn đảo mắt, đoán Nguyễn Thanh Âm và Hạ tổng một mối quan hệ bí mật ai , lập tức sửa lời.
Nguyễn Thanh Âm cụp mắt xuống, bấu ngón tay: "Thiệp mời phát , chắc là đưa lịch trình."
Lý Văn im lặng. Ánh nắng buổi trưa chiếu tấm kính của tòa nhà văn phòng đối diện, lúc phản chiếu văn phòng, những tia nắng lớn lập tức phủ kín cả căn phòng, sáng trưng.
Nguyễn Thanh Âm vẻ gì là làm cao, chống tay lên má, ánh mắt dịu dàng chút buồn bã, lông mi lấp lánh ánh nắng, khuôn mặt trắng trẻo và trong suốt.
Đẹp thật.
Lý Văn thu ánh mắt, nuốt xuống câu hỏi hỏi nhất.
...
Nguyễn Thanh Âm tan làm về nhà, Bạch Oanh Oanh đang quảng cáo ở Tòa nhà Sáng Duyệt hẹn cô ăn thịt nướng.
Cô đợi bên đường, lâu trợ lý của Bạch Oanh Oanh gọi điện đến.
Nói là một bộ trang phục của Bạch Oanh Oanh hiệu quả, tạm thời đổi trang điểm và trang phục, tối nay hẹn , sợ cô vẫn đợi nên nhờ trợ lý liên hệ báo cho .
Hủy cuộc hẹn, Nguyễn Thanh Âm bộ chậm rãi dọc bờ sông rộng, gió đêm mùa hè thổi mặt, tê tê ngứa ngứa. Cô tham lam những đêm yên tĩnh như .
Dựa lan can ngước những tòa nhà cao tầng rực rỡ ánh đèn của Kinh Bắc, một lúc thì điện thoại cuộc gọi đến, là của cô Trần, chăm sóc cha nuôi.
Cô dựa lưng lan can điện thoại, giọng đối phương run: "Thanh Âm, tình hình bố con lắm, con thể đến thăm ông ?"
Lưng Nguyễn Thanh Âm cứng đờ, khi cúp điện thoại cô mới nhận đổ một lớp mồ hôi lạnh.
Cô đưa tay chặn một chiếc taxi, báo địa chỉ xong thì dựa ghế , tay cô đang run.
Điện thoại của Hạ Tứ đột nhiên gọi đến.
Cô cúp máy.
Hạ Tứ gọi đến, cô vẫn cúp máy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/ha-tong-tuyet-tu-ket-hon-voi-nguoi-cam-nguyen-thanh-am/chuong-272-cha-nuoi-lam-benh-nang.html.]
Cứ lặp lặp như , hai bên giằng co, cho đến khi điện thoại cô hết pin, cuối cùng cô tắt nguồn luôn.
Hạ Tứ mặt lạnh tanh, cầm điện thoại cửa sổ kính từ sàn đến trần.
Điện thoại của Nguyễn Thanh Âm gọi mãi , luôn ở trạng thái tắt nguồn.
Trừ hai năm cắt đứt liên lạc khi ly hôn, Nguyễn Thanh Âm từng điện thoại của như thế , thậm chí tắt nguồn cắt đứt liên lạc với thế giới bên ngoài.
Anh cho chuẩn xe, định tự đến khu Cảng Quốc Tế Ngô Đồng tìm Nguyễn Thanh Âm.
"Hạ tổng gọi điện thoại, bảo ngài về nhà chuẩn ..." Thư ký Từ ở cửa chặn đường , vẻ mặt khó xử: "Ngày mai là ngày hai mươi tám, ngày ngài và cô Thẩm đính hôn."
"Rồi ? Tai điếc ? Tránh , đừng cản đường ."
Thư ký Từ cúi đầu, chuyện liên quan đến việc thể tiếp tục giữ vị trí .
Hạ Tứ tức giận đến mức đầu óc choáng váng, bước nhanh đến bàn , cầm một chiếc chén sứ men xanh trắng ném về phía .
Thư ký Từ cực kỳ bình tĩnh, cụp mắt xuống, hề né tránh, mảnh vỡ chén vỡ tung chân .
"Tôi cuối, chìa khóa xe." Hạ Tứ đến mặt , túm cổ áo, khuôn mặt lạnh lùng phủ một lớp giận dữ.
Thư ký Từ đành chịu, lấy chìa khóa xe từ túi trong áo vest đưa cho .
Hạ Tứ đạp cửa bước ngoài.
...
Chiếc taxi còn dừng hẳn, Nguyễn Thanh Âm nóng lòng mở cửa xe, chạy xuống.
Từ lúc ở trong thang máy, tay và cơ thể cô run ngừng, cả khẽ run lên, căng thẳng con đang tăng dần.
Đẩy cửa phòng bệnh , Nguyễn Thanh Âm mới hiểu "tình hình lắm" mà cô Trần rốt cuộc là tệ đến mức nào.
Từ Khâu Đào gầy đáng sợ, má hóp , khuôn mặt xám trắng gồ lên hai xương gò má, ông đầy rẫy máy móc, máy thở đang hoạt động, ngón tay ông kẹp các thiết theo dõi dấu hiệu sinh tồn.
Máy móc bàn cạnh giường bệnh kêu "tít tít", Nguyễn Thanh Âm dám tin, tháng cô đến thăm, ông đến mức hấp hối như thế .
"Bố con từ năm ngoái sức khỏe kém nhiều, đây chỉ là tâm trí như trẻ con, tuần bắt đầu chịu ăn cơm, báo cáo xét nghiệm hôm qua cho thấy, hầu hết các cơ quan của ông suy kiệt, tình hình lắm."
Cô Trần ôm cô, giọng nghẹn ngào: "Con bận công việc, cô định tìm thời điểm thích hợp để với con, nhưng thể kéo dài nữa."
Nguyễn Thanh Âm sững tại chỗ, mắt vô hồn, cô hiểu rõ " thể kéo dài nữa" mà cô Trần là ý gì.
"Con chuyện với bố con , bây giờ ý thức ông tỉnh táo hơn nhiều, sáng nay còn nhắc đến con mất, còn gặp con."
Cô Trần nhẹ nhàng đẩy cô một cái, Nguyễn Thanh Âm bước tới, bên giường.
Cô gì, nước mắt cứ chảy xuống.
"Tiểu Hi ngoan, đừng ." Người đàn ông đột nhiên định , đồng tử đục ngầu dần sáng rõ, khó khăn đưa tay .
Nguyễn Thanh Âm mặt , nhanh chóng lau nước mắt, nắm lấy bàn tay khô héo gầy gò đó: "Ông gọi là gì?"
Tai nạn bất ngờ năm đó khiến cha nuôi đang ở độ tuổi sung sức tổn thương cả thể xác lẫn tinh thần. Ông xuất huyết não, chèn ép dây thần kinh, cắt cụt chi và liệt, nhiều vết thương nghiêm trọng.
Ông thậm chí chỉ trí tuệ như trẻ lên vài tuổi, còn nhớ bất kỳ ai điều gì nữa.
giờ đây, ông chỉ nhận cô, lời còn gần như khác gì khi xảy tai nạn.
"Đứa con ngoan, đừng ."
Nguyễn Thanh Âm nén nước mắt, nắm c.h.ặ.t t.a.y cha nuôi.
Cô Trần chăm sóc chu đáo, dù mỗi ngày giường bệnh, mất khả năng kiểm soát tiểu tiện, cha nuôi vẫn lau rửa sạch sẽ, quần áo bệnh nhân cũng gọn gàng.
"Những năm qua, bố làm liên lụy đến con, bố xin ." Mỗi lời ông đều như dùng hết sức lực, khó khăn và nặng nhọc.
Nguyễn Thanh Âm lắc đầu.
________________________________________