Hạ tổng tuyệt tử? Kết hôn với người câm (Nguyễn Thanh Âm-Hạ Tứ) - Chương 30: Ra mặt vì cô ấy

Cập nhật lúc: 2025-11-07 07:48:31
Lượt xem: 488

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

“Được .” Hạ Tứ nhăn mày, ngắt lời Sophia, thần sắc chút vui, sang Kiều Thiến : “Còn việc gì nữa ?”

Kiều Thiến sững , ủy khuất: “Mẹ em dạo nhập viện, lúc nào cũng nhắc đến .”

Nguyễn Thanh Âm bình thản liếc qua họ, chẳng còn cảm giác thèm ăn. Mẹ Kiều Thiến từng là giúp việc ở nhà Hạ gia, giờ chuyện chủ cũ đến thăm, trừ phi là vì mối quan hệ riêng tư.

“Gần đây công việc bận quá, thể thu xếp .” Hạ Tứ lạnh lùng từ chối, nét mặt biểu cảm: “Cô chuyển lời hỏi thăm dì Kiều giúp , cũng sẽ nhờ bên bệnh viện lo liệu, cô cần lo.”

“Anh Tứ, em… vẫn chúng chia tay.” Kiều Thiến đỏ mắt, nắm c.h.ặ.t t.a.y Hạ Tứ, cầu xin hèn mọn: “Lần cuối… mấy năm nay em bao giờ cầu xin .”

Ngón tay trắng nõn của cô nhuộm móng đỏ thẫm, đúng là đôi tay của một chơi piano, dài thon, so với cổ tay gầy của đàn ông tạo thành một tương phản mạnh mẽ.

Nguyễn Thanh Âm lạnh lùng đập đũa xuống bàn, âm thanh thu hút sự chú ý của Hạ Tứ, nhăn mày liếc qua, rút tay khỏi Kiều Thiến.

“Được, sẽ nhờ thư ký sắp xếp thời gian, sẽ báo cô .” Hạ Tứ thoáng nhượng bộ.

Kiều Thiến đỏ mắt, sững sờ, định gì thì điện thoại reo, cô do dự .

Có lẽ cố ý, âm thanh điện thoại vang to, giọng nữ chói tai lẫn với tiếng ồn phòng VIP, tiếng cốc chén và chuyện trò của đàn ông rõ mồn một.

Kiều Thiến hạ giọng, cầu xin: “Đổi ngày ? Hôm nay em khỏe, thể uống rượu.”

Bên lập tức hét to: “Kiều Thiến, em còn tổ chức buổi biểu diễn ? Hôm nay ông Kim và Tổng Trương đều mặt, mới về nước, ai tài trợ cho em, cơ hội biểu diễn? Ngoài , công ty nào còn ký hợp đồng với em?”

Kiều Thiến thì thầm: “Chị Lan, hôm nay em thật sự khỏe, thể uống rượu, hẹn ngày khác em sẽ trực tiếp xin ông Kim và Tổng Trương, chị thấy ?”

Đối phương nhượng bộ, thái độ cứng rắn: “Không khỏe cũng uống, hôm nay khiến các ông chủ vui, từ chối.”

Tất cả lời đều lọt tai Hạ Tứ từng chữ một, Nguyễn Thanh Âm tinh ý nhận sắc mặt cực kỳ khó coi.

Kiều Thiến liên tục Hạ Tứ, mong giải quyết giúp .

Hạ Tứ yên, nét mặt bình thường.

“Được, chị Lan, gửi địa chỉ cho , sẽ đến ngay.” Kiều Thiến cúi gằm, thất thần cúp máy.

Cô cầm túi dậy, trông yếu ớt, mặt tái nhợt, dựa bàn: “Tôi còn việc, đây.”

Chưa lâu khi Kiều Thiến rời , Hạ Tứ bật dậy. Sophia, miệng đầy nước sốt, ngước mắt , đôi mắt xanh hiểu, chớp chớp.

“Ăn từ từ, lát nữa xe đến đón.”

Sophia nhăn mày, bĩu môi vui, kéo dài giọng hăm dọa: “Anh trai… nếu dám bỏ chúng em ở đây, em sẽ về báo cáo!”

Hạ Tứ đành yên, lén liếc Nguyễn Thanh Âm: “Công việc còn xong, để vợ của tiếp tục chơi với em .”

“Nhảm, rõ ràng là gặp phụ nữ đó.” Sophia quá tinh, trực tiếp chạm điểm nhạy cảm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/ha-tong-tuyet-tu-ket-hon-voi-nguoi-cam-nguyen-thanh-am-ha-tu/chuong-30-ra-mat-vi-co-ay.html.]

Hạ Tứ gì, ánh mắt dừng ở Nguyễn Thanh Âm đang im lặng bên cạnh.

“Chị dâu, nãy cố tình lấy nước mắt lừa dối, đừng để !” Sophia hưng phấn đến mức suýt dậy, hai tay ôm cánh tay Nguyễn Thanh Âm lắc mạnh.

Nguyễn Thanh Âm mỉm nhẹ, dùng khăn giấy lau sốt ở khóe miệng, sang Hạ Tứ ngôn ngữ ký hiệu:

“Anh cứ , chúng cần cùng.”

cũng hiểu ngôn ngữ ký hiệu, cô thầm nghĩ.

Hạ Tứ mắt tối , chẳng gì, lên rời .

Nguyễn Thanh Âm quả nhiên bận tâm, thậm chí thèm ghen.

Anh nhanh chân hai bước, bấm gọi một điện thoại, chuông reo hai hồi, lập tức .

“Anh ở ?” Anh hỏi giọng trầm, Kiều Thiến vui mừng, giọng nghẹt mũi: “Cứu em, Hạ Tứ.”

Khi đến nơi, Kiều Thiến ép uống nhiều rượu, ánh mắt mơ màng, má ửng đỏ, tóc rối.

Dù chia tay, mối quan hệ vẫn vượt mức bạn bè bình thường. Trong những lúc khó khăn nhất, cô rời nửa bước, chăm sóc .

Thời thanh xuân bỡ ngỡ, Kiều Thiến từng thời gian khó quên với , chỉ là quan điểm khác : Kiều Thiến vươn lên, đạt thành tựu, ở Pháp lén các buổi tiệc rượu.

Bảy năm tình cảm mới kết thúc.

Họ chia tay vì thời gian nhạt nhòa, mà vì một nửa phản bội nguyên tắc trung thành.

Bây giờ, họ còn là tình nhân, nhưng quá khứ cho phép thờ ơ tình cảnh khó khăn của Kiều Thiến.

Hạ Tứ mặt lạnh, đỡ Kiều Thiến dậy, khoác áo vest lên cô, che lấy đường cong chiếc váy trắng tinh.

“Anh Tứ… đến . Em sẽ bỏ rơi em.” Kiều Thiến say, thở nóng lẫn mùi rượu thoang thoảng cổ .

“Ê, mày là ai? Sao đem cô ? Không thấy chúng tao đang tụ tập ?” Một phụ nữ mặc đồ công sở đen, lảo đảo, cố chặn họ, thỉnh thoảng lắp bắp vài lời tục tĩu.

Trên bàn rượu còn vài đàn ông trung niên, ăn mặc chỉnh tề, nhưng ánh mắt đều đầy dâm dục, chằm chằm Kiều Thiến trong vòng tay Hạ Tứ.

“Xéo .” Kiên nhẫn của Hạ Tứ cạn, thèm nhiều với bọn họ, bất chợt thoáng cổ tay đỏ ửng của Kiều Thiến.

Anh nhăn mày, hỏi giọng trầm: “Ai làm ?”

Một đàn ông bụng phệ lên, đỏ mặt với nụ đầy ác ý: “Cô gái mà, bướng chút thôi, dạy dạy là , cô chịu cho uống, dạy cô một chút.”

“Anh em, để cô xuống, để tụi thưởng thức kỹ năng đàn của cô gái , thì làm bỏ tiền mở buổi biểu diễn? Cứ công ty nhỏ Lân , làm gì còn tiền lo nghệ sĩ tốn gì.”

, chi tiền, chút thành ý chứ, , cô Kiều?”

Kiều Thiến hít mũi, ủy khuất bò lòng Hạ Tứ: “Là họ ép em, họ cho em uống rượu, còn… động em.”

Loading...