Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Hạ Nắng Năm Ấy – Chương 8
Chiều muộn hôm , khoảnh khắc ngọt ngào bên hồ Tháng Sáu, Khoa và Ngọc Anh vẫn cạnh thật lâu. Gió thổi nhẹ làm vạt tóc cô bay lòa xòa mặt, Khoa khẽ cúi xuống, đưa tay vén những sợi tóc tai cô.
Khoảng cách gần đến mức thở cả hai hòa quyện, nhịp tim hòa cùng một nhịp. Ánh mắt Khoa cô, dịu dàng nhưng lấp lánh một chút “liều lĩnh” hơn ngày.
“Cho ôm một chút nữa nhé…” – giọng Khoa khàn , đầy chân thành nhưng ẩn chứa một mong khẽ khàng.
Ngọc Anh chỉ gật đầu, môi khẽ mím , đôi má ửng đỏ nhưng hề né tránh. Vòng tay Khoa siết nhẹ eo cô, kéo cô sát hơn, khiến cô gần như ngã hẳn lòng .
Khoa áp sát má mái tóc cô, khẽ hít hà hương thơm quen thuộc. Tay nhẹ nhàng vuốt dọc lưng cô, từng động tác chậm rãi nhưng đầy ấm áp và khiến da cô khẽ rùng .
Rồi như kiềm chế , Khoa nghiêng đầu, môi khẽ lướt xuống bên cổ cô. Một nụ hôn phớt qua nhưng cũng đủ để khiến Ngọc Anh run lên vì cảm giác lạ lẫm. Làn môi ấm dừng một chút, chạm thêm một nữa, lâu hơn, chậm hơn…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/ha-nang-nam-ay/ha-nang-nam-ay-chuong-8.html.]
“Ngọc Anh…” – Khoa khẽ thì thầm sát tai cô, thở nóng hổi khiến cô đỏ bừng cả mặt.
Bàn tay di chuyển nhẹ nhàng lên eo cô, khẽ trượt dọc xuống cánh tay mảnh mai, từng cử chỉ đều tinh tế nhưng mang theo thở đầy rung cảm. Ngọc Anh khẽ rúc sâu lòng , để mặc cho cảm xúc dắt lối, cho phép chính tận hưởng những cái vuốt ve đầu đời — vụng về nhưng thật ngọt ngào.
Khoa ngửa đầu, sâu đôi mắt lấp lánh ngại ngùng của cô gái đang gọn trong vòng tay . Một nữa, cúi xuống, đặt lên môi cô một nụ hôn dài — mềm mại nhưng táo bạo hơn, mang theo sự ấm áp lẫn khát khao non trẻ.
Nụ hôn kéo dài đến mức khiến cả hai như quên mất cả gian và thời gian xung quanh. Hơi thở cả hai dần trở nên gấp gáp, đôi bàn tay Khoa vẫn siết chặt eo cô, rời.
“Cậu …” – khi rời môi cô , Khoa thì thầm – “Mình mùa hè là mùa hạ… chỉ của riêng tụi .”
Ngọc Anh trả lời, chỉ nhẹ nhàng gật đầu, vòng tay cô siết chặt hơn quanh lưng , tim đập rộn ràng trong lồng ngực.
Hoàng hôn dần tắt hẳn. Trên mặt hồ chỉ còn ánh lấp lánh phản chiếu những tia sáng cuối ngày, và một đôi trẻ đang say đắm bên , quấn quýt, ngọt ngào… như thể thế giới chỉ còn hai .