Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Hạ Nắng Năm Ấy – Chương 3
Ngày hôm , nắng vẫn vàng rực mái ngói cũ của ngôi trường. Tiết học cuối cùng kết thúc trong tiếng ve kêu râm ran. Ngọc Anh thu dọn sách vở chậm rãi hơn hôm, trong lòng bồi hồi xen lẫn chút hồi hộp khó tả.
“Đi thôi!” – Minh Khoa ngay cạnh bàn cô, tay đeo balo một cách lười biếng nhưng ánh mắt sáng lấp lánh.
Ngọc Anh khẽ mỉm , bước bên . Cả hai lặng lẽ băng qua sân trường, nơi những cánh phượng vẫn bay nhẹ trong gió chiều.
Con đường dẫn bờ hồ chỉ cách trường vài trăm mét, hai bên phủ đầy cây xà cừ cao lớn, lá xanh ngắt, đong đưa che mát lối . Những chiếc lá non lấp lánh nắng chiều, gió thổi qua xào xạc.
Minh Khoa bất chợt cất tiếng: “Hồ tên là ‘Hồ Tháng Sáu’, cứ như tên bài hát nhỉ?”
Ngọc Anh gật đầu, giọng dịu dàng: “Mình cũng từng thầy cô kể… ngày xưa, hồ là nơi các bạn học sinh vẫn thường tụ tập mỗi khi hè về.”
Cả hai bước chậm khi mặt hồ hiện mắt. Mặt nước trong veo, phẳng lặng, phản chiếu bầu trời xanh cùng mấy áng mây bồng bềnh. Một chiếc ghế đá gốc cây cổ thụ dường như chờ sẵn họ từ lâu.
Minh Khoa xuống , vỗ nhẹ chỗ bên cạnh: “Ngồi đây . Chúng ghi dấu hạ bắt đầu từ hôm nay nhé!”
Ngọc Anh khẽ , nhẹ nhàng xuống bên . Cả hai lặng lẽ mặt hồ, tận hưởng sự yên bình và cảm giác lạ — cần quá nhiều, chỉ cần cạnh thế cũng đủ.
Một lúc , Khoa lên tiếng: “Ngọc Anh , điều gì thực hiện trong mùa hè ?”
Câu hỏi khiến cô suy nghĩ một chút, khẽ lắc đầu: “Mình từng nghĩ tới… Mình luôn sống khá khép kín… chỉ quanh quẩn trường lớp và về nhà.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/ha-nang-nam-ay/ha-nang-nam-ay-chuong-3.html.]
Khoa chống cằm cô, nửa đùa nửa thật: “Vậy thì thật may mắn khi xuất hiện. Từ nay sẽ giúp một mùa hạ ‘ nhàm chán’ nữa .”
Câu khiến tim Ngọc Anh ấm lên. Chưa bao giờ cô gặp ai như Khoa — tự tin, lém lỉnh, khiến cô cảm giác gần gũi, an .
Bỗng Khoa lấy từ trong balo một quyển sổ nhỏ, đưa cho cô: “Nhật ký mùa hạ. Mình chuẩn từ hôm qua. Mỗi ngày tụi sẽ ghi một chuyện đặc biệt nhé!”
Ngọc Anh mở trang đầu, nét chữ hiện nắn nót:
"Ngày 1 – Gặp gỡ một cô bạn gái nụ thật ."
Tim cô chợt thắt . Dù là câu chữ giản đơn nhưng khiến cô cảm thấy đặc biệt hơn bao giờ hết.
“Đến lượt ,” Khoa đưa cây bút, ánh mắt trông chờ.
Ngọc Anh cầm bút, tay run nhẹ nhưng vẫn một dòng nhỏ:
"Ngày 1 – Cảm ơn vì mùa hạ năm nay khác."
Cả hai mỉm , nắng chiều rọi xuống mặt hồ loang loáng ánh vàng. Những cánh phượng vẫn bay nhẹ trong gió, hòa tiếng ve, tiếng khúc khích của hai tâm hồn trẻ tuổi.
Ngày hạ , lẽ Ngọc Anh sẽ nhớ mãi…