Hạ Nắng Năm Ấy - Hạ Nắng Năm Ấy – Chương 15

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-07-22 04:18:21
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Hạ Nắng Năm Ấy – Chương 15

Buổi chiều hôm đó, gian vườn trường vắng lặng hơn khi, chỉ còn tiếng ve râm ran rải rác và vài cơn gió khẽ lay động những tán phượng già. Ngọc Anh và Khoa bên gốc cây bằng lăng, chiếc khăn caro quen thuộc trải cẩn thận nền cỏ xanh mượt.

Khoa khẽ nghiêng , ánh mắt cô dịu dàng nhưng đầy ấm áp. “Hôm nay một món quà tặng …” — nhỏ, từ trong balo lấy một chiếc vòng tay nhỏ xinh bằng dây dù đỏ, đính một chiếc chuông bạc bé tí.

“Vòng đôi… Mình làm một cái cho và một cái cho .” — Khoa mỉm , đưa tay đeo lên cổ tay mảnh mai của cô.

Ngọc Anh đỏ mặt, chiếc vòng đơn giản nhưng xinh xắn, trong lòng dâng lên một cảm giác ấm áp lạ thường. Cô ngước mắt lên, bắt gặp ánh chăm chú của Khoa — ánh như đang điều gì nhiều hơn cả ngàn câu chữ.

Bất ngờ, Khoa nắm lấy tay cô, kéo cô sát , vòng tay ôm gọn cô trong lòng. “Ngọc Anh…” — thì thầm bên tai cô, thở ấm nóng phả nhẹ lên da cô khiến tim cô khẽ rung lên — “Mình … gần hơn một chút nữa…”

Chưa kịp để cô gì, Khoa cúi xuống, đặt lên môi cô một nụ hôn sâu, thật sâu và đầy khát khao. Lần , nụ hôn chỉ ngọt ngào như , mà còn mang theo sự cuồng nhiệt non trẻ, vụng về đầy chân thành.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/ha-nang-nam-ay/ha-nang-nam-ay-chuong-15.html.]

Bàn tay Khoa nhẹ nhàng đặt lên lưng cô, vuốt ve dọc sống lưng, từng động tác khẽ nhưng khiến cô run lên, đôi má đỏ bừng, tim đập loạn nhịp. Nụ hôn kéo dài, Khoa rời môi cô, di chuyển từng nụ hôn xuống cổ, lên vai — những nụ hôn nhẹ như cánh ve nhưng để dư vị thật đậm đà.

“Cậu …” — giọng Khoa khàn hẳn , đôi môi vẫn kề sát làn da mỏng manh của cô — “Chưa bao giờ ai đó ở bên thế …”

Ngọc Anh vòng tay qua cổ , khẽ tựa bờ vai , thở gấp gáp và bối rối nhưng chẳng rời xa. Cô khẽ thì thầm: “Mình… cũng .”

Khoảng cách giữa hai gần đến mức hầu như còn trống, tim đập hòa cùng nhịp, từng cái vuốt ve, từng nụ hôn đều chậm rãi, vụng về nhưng tràn đầy cảm xúc.

Khoa khẽ nâng cằm cô lên nữa, hôn cô thật sâu, thật lâu, để trong lòng cả hai một dư âm ngọt ngào khó tả. Vòng tay siết chặt eo cô hơn, như giữ cô mãi mãi trong khoảnh khắc , để bất kỳ ai điều gì xen .

Hoàng hôn buông hẳn, những tia nắng cuối ngày nhẹ nhàng vương mái tóc, bờ vai và vòng tay hai trẻ tuổi. Dưới tán bằng lăng tím ngát, những rung động đầu đời đang lớn dần, ngọt ngào và đầy khát khao…

Loading...