Hạ Nắng Năm Ấy - Hạ Nắng Năm Ấy – Chương 11

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-07-22 04:11:22
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Hạ Nắng Năm Ấy – Chương 11

Từ buổi chiều hôm , trời bên hồ Tháng Sáu trở thành góc nhỏ riêng của Minh Khoa và Ngọc Anh. Những buổi tan học chỉ là thời gian cùng bước mà còn là những khoảnh khắc hai trái tim trẻ tuổi dần xích gần hơn, ấm áp và đầy rung cảm.

Chiều nay, gió thổi nhẹ qua hàng liễu rủ, mặt hồ phẳng lặng phản chiếu bầu trời trong xanh. Khoa vẫn với dáng vẻ quen thuộc, dựa gốc cây, nụ lém lỉnh hiện rõ khi thấy Ngọc Anh bước đến.

“Ngọc Anh…” — Khoa gọi nhỏ, nhanh chóng kéo tay cô gần, nhẹ nhàng nhưng dứt khoát, khiến cô bối rối ngước lên.

“Có chuyện gì …?” — giọng cô run khẽ khi bàn tay Khoa siết c.h.ặ.t t.a.y .

“Không chuyện gì …” — Khoa cúi đầu sát tai cô, thở ấm nóng phả nhẹ khiến tim cô đập loạn nhịp — “… chỉ là nhớ .”

Chưa kịp để cô gì, Khoa nghiêng , khẽ đặt môi lên má cô, kéo dài nụ hôn nhẹ nhàng nhưng khiến cô nóng bừng.

“Ngồi đây nhé…” — chỉ tấm khăn caro trải sẵn bãi cỏ gốc cây quen thuộc.

Khi cả hai cùng xuống, Khoa chậm rãi vòng tay ôm lấy Ngọc Anh từ phía , đầu tựa lên vai cô, thì thầm: “Mình thích cảm giác lắm… thấy ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/ha-nang-nam-ay/ha-nang-nam-ay-chuong-11.html.]

Ngọc Anh khẽ gật đầu, nhưng kịp trả lời thì Khoa cúi xuống, môi chạm khẽ gáy cô, khiến cô khẽ run lên.

Bàn tay Khoa nhẹ nhàng lướt dọc cánh tay cô, trượt xuống eo, giữ cô trong một cái ôm dịu dàng siết chặt hơn ngày. Hơi thở cả hai hòa , từng nhịp tim vang vọng trong lồng ngực.

“Cho …” — Khoa thì thầm, khẽ xoay Ngọc Anh , đối diện với ánh mắt , ánh mắt đầy cảm xúc. Không đợi thêm giây nào, Khoa cúi xuống, môi tìm đến môi cô, một nụ hôn dài, sâu, dịu dàng nhưng mang theo sự khát khao nhiều hơn .

Tay Khoa khẽ vuốt ve mái tóc cô, ôm trọn gương mặt cô trong lòng bàn tay, đôi môi vẫn miết lấy đôi môi mềm của cô, cuốn cô theo vòng xoáy cảm xúc ngọt ngào nhưng mãnh liệt .

Ngọc Anh run rẩy, vòng tay cô khẽ siết quanh cổ Khoa, như để tìm một điểm tựa cho những cảm xúc bùng lên thể kìm nén. Những nụ hôn kéo dài, thở gấp gáp, tay đan tay, cơ thể áp sát hơn nữa.

Khoa khẽ buông môi cô , nhưng dời , chỉ hạ giọng thật khẽ:

“Ngọc Anh… đang làm thể rời xa nữa .”

Cô khẽ , ánh mắt long lanh nhưng đầy dịu dàng, vòng tay vẫn ôm lấy . Trong khoảnh khắc , cách đều tan biến — chỉ còn hai tâm hồn trẻ tuổi quấn quýt bên , đắm chìm trong thở ấm áp và sự dịu dàng vô tận.

Hoàng hôn dần buông xuống, mặt hồ lấp lánh ánh sáng cuối ngày, và nơi bãi cỏ gốc cây liễu — một đôi bạn trẻ vẫn ôm thật chặt, cùng trao những nụ hôn ngọt ngào nhất của tuổi mười bảy.

Loading...