Mẹ ấp úng: "Quên thì quên, chỉ là..."
"Thế là chuyện gì quan trọng cần gọi ngay lúc ?"
"Là... là... cái đó..."
"Mẹ, con đang làm việc. Con nhiều là con đang làm việc. Công việc quan trọng với con. Xin đừng làm phiền con lúc con đang làm việc, câu con cũng vô . Tất cả đồng nghiệp trong công ty đều cứ hễ con họp là y như rằng điện thoại của sẽ gọi đến. Mẹ để con giữ chút thể diện ?"
Trước mặt Lão Ngô, cũng thể để ý nhiều nữa.
Mẹ vẫn ấp úng, làm bộ làm tịch mãi, : "Cái đó... Mẹ... Ài, Lương Sam đến , là đến công ty tìm mày, chắc sắp đến nơi ."
Tôi xong, tim nhảy ngoài.
Lương Sam là chồng cũ của , thì vẻ nho nhã, thực chất là một tên lưu manh giả danh tri thức.
"Mẹ địa chỉ làm việc của con cho ?"
"Anh ... Anh trông giống đến gây rối, còn mang theo nhiều trái cây, lẽ chỉ thăm Tiểu Bảo thôi."
"Mẹ còn gì với nữa? Mẹ đừng bừa bãi ?"
"Mẹ... Mẹ gì cả, chẳng lẽ giả câm ."
Đồng nghiệp ở cửa gọi , ở quầy lễ tân tìm. Vừa dứt lời, Lương Sam thò đầu , phía là một bó hoa che mặt.
Đôi mắt ló từ bó hoa ngu ngốc khốn nạn.
"Bé yêu, lâu gặp, em đến đây làm việc mà với ."
Không nhiều đồng nghiệp trong công ty ly hôn. Các đồng nghiệp còn tưởng chồng lãng mạn, bằng ánh mắt ngưỡng mộ.
Lão Ngô rõ tình trạng của , thú nhận với lúc phỏng vấn. Anh hỏi: "Đây là bạn trai cô?"
Tôi ngượng nghịu : "Chồng cũ."
"Ồ... Tôi hoan nghênh ."
"Tôi sẽ đuổi ngay lập tức."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/gong-cum-tinh-nghia/chuong-6.html.]
Tôi đẩy xô khỏi công ty, nhưng nhất quyết chịu khỏi cửa lớn, còn lớn tiếng : "Bé yêu, đến cầu hôn em đấy, em đừng ngại ngùng."
Vừa thấy hai từ cầu hôn, tất cả những tai thính trong công ty đều vây quanh, nhao nhao giơ điện thoại lên chúc mừng .
"Bé yêu, chuyện qua lâu , em đừng giận nữa. Nhân vô thập , ai mà chẳng lầm? Chúng hãy về phía , cùng nuôi dạy con, sống là hơn thứ ?"
Khuôn mặt đạo đức giả của Lương Sam khiến thấy ghê tởm.
Khi dứt khoát bỏ rơi và con trai, tự miệng rằng sống với như trong quan tài, chẳng chút niềm vui nào.
Lương Sam quỳ một chân xuống đất, nâng bó hoa lên, : "Ôn Nhu bé yêu mến, yêu em."
Những lời bàn tán hóng hớt ngớt.
"Cô ly hôn và con ư? Vậy mà vẫn theo đuổi?"
"Tôi tin tình yêu , còn theo đuổi đến tận công ty cầu hôn cơ đấy."
"Trời ơi, thấy thỏa thuận tiền sính lễ ít , lẽ thêm mười vạn nữa."
"Không thể nữa, một con ch.ó độc như đang chảy nước mắt."
Những tiếng bàn tán dần dần hòa thành một nhịp điệu.
"Đồng ý , cưới . Đồng ý , cưới ..."
Tôi thật sự kể hết những chuyện Lương Sam làm cho , nhưng đây là công ty. Nói quá nhiều chuyện riêng tư sẽ coi là một đàn bà cay nghiệt, thế.
Tôi gạt bó hoa , : "Tôi đang làm việc, xin đừng làm phiền . Đi ngay ."
Lương Sam hềnh hệch: "Bé yêu, em đừng giả vờ nữa. Mẹ hết với , em ngày nào cũng nhắc tái hợp với , còn với Tiểu Bảo là nhớ nữa."
"Mẹ với lúc nào?"
"Mới nãy chứ . Anh đến nhà tìm em, kéo chuyện lâu, còn bắt đến đây tìm em. Em mau cho em nhớ thế nào ?"
Nghĩ đến cái vẻ ấp úng, ngập ngừng của qua điện thoại lúc nãy, ngay bà chẳng làm chuyện lành gì.
Khoảnh khắc đó, thực sự cảm thấy cuộc đời chẳng bao giờ nữa. Chồng ngoại tình, bỏ vợ bỏ con; ruột thì dốc hết sức để ngăn cản con gái một cuộc sống hơn dù chỉ một chút.
Chỉ Tiểu Bảo, ngây thơ đáng yêu, nhỏ tuổi thế mà thương .