Đại Cam Tử cau mày, : “Nhất Ninh, bất kể Thẩm Mặc Khanh vì lý do gì mà đăng ký kết hôn với Bạch Nhược Vi,  còn  con.”
 
“Cũng bất kể    ly hôn với Bạch Nhược Vi  .”
 
“Cậu lấy  ,  cũng là kết hôn  hai, hơn nữa,  sẽ  đối mặt với vợ cũ và con của  .”
 
Bố  châm một điếu thuốc, : “Nhất Ninh, hủy hôn .”
 
Tôi gật đầu, nước mắt  một  nữa  kiềm  mà rơi xuống.
 
 lúc , điện thoại của  vang lên,  lấy  xem, là Thẩm Mặc Khanh gọi đến.
 
“Ninh Ninh, khi nào em về,  cần  đến đón ?”
 
“Chúng  tranh thủ  chọn sính lễ vàng bạc nhé?”
 
“Ngoài , chúng   chốt tiệc rượu và công ty tổ chức tiệc cưới ?”
 
Tôi cầm điện thoại, một lúc lâu,  mới run rẩy : “Thẩm Mặc Khanh, chúng  chia tay !”
 
Nói xong mấy chữ ,  chỉ cảm thấy lồng n.g.ự.c đau nhói, nước mắt tuôn như mưa.
 
“Bảo bối,  ?” Đầu dây bên , Thẩm Mặc Khanh dường như cũng hoảng loạn, vội vàng kêu lên: “Ninh Ninh, nhà em  yêu cầu gì cứ .”
 
“Nếu chú và dì chê tiền sính lễ ít,   thể thêm,  sẽ  vay,  nhất định sẽ gom đủ tiền.”
 
Anh   năng lộn xộn, lắp bắp la hét.
 
Đại Cam Tử  cạnh ,  tiếng từ điện thoại của , cô  vốn  tính cách nóng nảy, giật phắt điện thoại từ tay , gào lên: “Thẩm Mặc Khanh, đây là chuyện tiền sính lễ ?”
 
“Anh làm gì, trong lòng   tự rõ ?”
 
“Mẹ nó,   đăng ký kết hôn với  khác ,  còn ,  yêu Nhất Ninh?”
 
“Thẩm Mặc Khanh,  còn nhớ hồi đại học,  mời mấy đứa cùng phòng ký túc xá bọn  ăn cơm,    gì ?”
 
Thẩm Mặc Khanh dường như   gì đó, nhưng    rõ.
 
Đại Cam Tử cúp điện thoại, trả  cho .
 
Cô  mở miệng định an ủi , nhưng cuối cùng  im lặng.
 
Cuối cùng, vẫn là Dì Cam : “Nhất Ninh, may mà cháu phát hiện   khi kết hôn, nếu  khi kết hôn, cháu mang thai ,  phát hiện   là   kết hôn .”
 
Tôi ngã khuỵu xuống ghế, lắp bắp hỏi: “Dì Cam, dì kiến thức rộng, kinh nghiệm phong phú, dì  xem, tại  chứ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/gio-trang-mit-mo/chuong-4.html.]
 
“Nếu  thích ,  lời chia tay với  là  ,    cưới em gái nuôi của  ?”
 
“Tại  chứ?”
 
Dì Cam trầm ngâm một lát  : “Nhất Ninh, vấn đề , dì và Đại Cam Tử  thảo luận . Đại Cam Tử  ở chung phòng với cháu suốt bốn năm đại học, tận mắt chứng kiến Thẩm Mặc Khanh  theo đuổi cháu như thế nào, và hai đứa  yêu   .”
 
“Vậy nên,   thực sự thích cháu.”
 
“Từ thái độ của hai bên gia đình khi bàn chuyện hôn sự, cũng  thể thấy cháu  vị trí quan trọng trong lòng  đàn ông đó.”
 
“, điều    nghĩa là   sẽ  ngoại tình,  làm những chuyện hồ đồ.”
 
“Cái cô em gái nuôi Bạch Nhược Vi , chắc chắn   thứ  lành gì.”
 
“Một khả năng là,    vợ bé vợ lớn hòa thuận,  hưởng phúc tề nhân.”
 
Tôi ngây  : “Nhà Thanh sụp đổ  mà.”
 
Dì Cam  khẩy, dì , với tư cách là luật sư ly hôn, dì  thực sự chứng kiến đủ  chuyện hỗn loạn.
 
“Nhất Ninh, dì chỉ  một câu  thôi, cháu cứ xem Thẩm Mặc Khanh  gì.”
 
“Anh  nhất định sẽ ,   sẽ tổ chức đám cưới với cháu , đợi Bạch Nhược Vi sinh con xong,   sẽ ly hôn với cô .”
 
“Anh  còn sẽ , chỉ là   đứa bé trở thành con riêng.”
 
“Ừm, cứ như , đợi một thời gian nữa, hai đứa cháu   đăng ký kết hôn, vẹn cả đôi đường.”
 
Tôi chỉ cảm thấy vô cùng hoang đường, lòng chua xót vô cùng.
 
Vì Dì Cam và Đại Cam Tử đến chơi, em trai   g.i.ế.c một con ngỗng,  mua thêm vài món ăn, hái rau tươi từ vườn nhà, giữ họ  ăn cơm.
 
Nào ngờ, đến tối, Thẩm Mặc Khanh dẫn theo    cùng đến.
 
“Nhất Ninh, em   giải thích.” Thẩm Mặc Khanh chào hỏi bố   ,  đó, vội vàng  giải thích với .
 
Tôi  lạnh: “Được,    ngụy biện.”
 
Thẩm Mặc Khanh há miệng   thôi,   kéo tay , : “Nhất Ninh, chúng   phòng em  chuyện.”
 
Mẹ  mặt nặng trịch, trực tiếp : “Thẩm Mặc Khanh, kết hôn là chuyện đại sự của hai nhà,  giấu diếm Nhất Ninh,   đăng ký kết hôn với  phụ nữ khác , còn  gì mà  nữa?”
 
Linlin
Dì Cam  lạnh: “Thẩm Mặc Khanh,  cũng là   học, lẽ nào   tội trùng hôn?”