Dương Thiếu Xuyên cũng  bất lực: “Anh làm   ,  thật,  còn    cô bé  lấy   bộ đó nữa, cô bé  thậm chí còn chẳng thèm  nữa là, hơn nữa  đây cô bé  cũng  gài bẫy .”
“Cái ...  khả năng cũng là một phần trong kế hoạch gài bẫy.” Khâu Diệu Thần   còn đang suy nghĩ ở một bên bỗng nhiên lên tiếng.
“Cái  ? Có thể lắm, mà   nhỏ .” Dương Thiếu Xuyên ôm đầu, “Nghĩ đến là thấy đau đầu .”
Phương Thiên Tứ trăm mối  giải : “Rốt cuộc cô bé   làm gì?”
“Hơn nữa, hình như cô bé  còn lôi cả Giang Tân  cùng để gài bẫy.” Khâu Diệu Thần  hai cô gái đang chọn đồ bơi.
Tiểu Ngư sẽ  hại Dương Thiếu Xuyên, nhưng rốt cuộc cô bé  làm gì?
“Cậu  đúng đấy, cô bé  luôn lôi cả Giang Tân  cùng để gài bẫy,  họ như  còn  lo lắng liệu cô bé   đang đào hố cho  ở   nữa.” Nghĩ đến đây, Dương Thiếu Xuyên càng đau đầu hơn.
Bỗng nhiên Dương Thiếu Xuyên cảm thấy   một lực kéo về phía .
“Chuyện gì thế .”
Dương Thiếu Xuyên  hồn  thì thấy Trần Tiểu Ngư đang kéo .
“Tiểu Ngư, em làm gì thế? Vừa nãy em   đang chọn đồ bơi ?”
Trần Tiểu Ngư kéo Dương Thiếu Xuyên đến  một phòng thử đồ.
“Đến đánh giá một chút .”
Trần Tiểu Ngư kéo rèm phòng thử đồ , Giang Tân đang  bên trong, mặc bộ đồ bơi liền  màu trắng mà Trần Tiểu Ngư đưa cho cô.
“Thấy, thế nào?” Giang Tân trông  vẻ  bất an.
Dương Thiếu Xuyên  ngắm một lượt: “Rất hợp, đồ bơi liền  vốn dĩ  tôn dáng , hơn nữa màu trắng tinh còn làm nổi bật vẻ thanh thuần đáng yêu.”
“Thế... thế ?” Giang Tân dường như thở phào nhẹ nhõm.
“Xì xì,   thì  họ,  cứ  chuyện với chị Giang  nhé, em cũng  chọn đồ đây.” Trần Tiểu Ngư  dứt lời  chạy mất.
Dương Thiếu Xuyên: ......
Dương Thiếu Xuyên  cạn lời khi  Trần Tiểu Ngư chạy  chọn đồ bơi.
"Cậu, Thiếu Xuyên, thật sự  thấy lạ ?"
Dương Thiếu Xuyên  đầu  Giang Tân: "Không lạ, trông khá hợp mà."
"Vậy thì  , cảm ơn ."
"Cảm ơn làm gì, từ khi  đến đảo,  luôn quan tâm  mà."
"Chuyện , dù là , nhưng đối với  thì chẳng là gì cả."
Hai     .
Khâu Diệu Thần  ngoài cửa  cảnh tượng ấm áp .
Đây chắc là hiệu quả Tiểu Ngư .
Cậu  dường như  hiểu Trần Tiểu Ngư sắp đặt Dương Thiếu Xuyên và Giang Tân vì điều gì.
 lúc , một nhân viên bán hàng  tới: "Quý khách,  cần giúp đỡ gì  ạ?"
Giang Tân  nhân viên với vẻ khó hiểu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/gio-ha-nhe-mot-mua-he-thay-doi-con-nguoi/chuong-65.html.]
Dương Thiếu Xuyên tưởng hai   làm phiền  khác: "Xin , hình như chúng   ồn ào."
Nhân viên xua tay: "Không ,    ý đó,  chỉ  hỏi xem quý cô thử đồ bơi thế nào ."
Giang Tân  nhẹ: "Không  vấn đề gì."
"Xin  vì  chiếm phòng thử đồ lâu quá. Chúng   cần  phiền lòng  ạ."
Nhân viên  Giang Tân  cũng  theo: "Không  , bạn gái xinh  thì  ngắm thêm một lát cũng là chuyện bình thường mà."
Dương Thiếu Xuyên  cạn lời: "À,  và cô  chỉ là bạn bè bình thường thôi."
Nhân viên  vẻ: "Tôi hiểu mà."
Nói xong liền bỏ .
Dương Thiếu Xuyên: ......
Không, cô  hiểu .
"Đây là  thứ mấy chúng   nhầm là một cặp  nhỉ?" Dương Thiếu Xuyên  theo nhân viên  rời , cảm thấy cảnh  quen thuộc đến lạ.
"Tôi cũng   nữa."
Cuối cùng, Tiểu Ngư chọn một bộ đồ bơi hai mảnh màu hồng chấm bi đỏ.
Tuy là đồ bơi hai mảnh, nhưng
 khá kín đáo.
--- Chương 42 Trái tim thủy tinh của Phương Thiên Tứ ---
Năm  bước  phòng  đồ cạnh biển.
Khâu Diệu Thần  bộ đồ bơi liền  của Dương Thiếu Xuyên  chút thắc mắc: "Sao   chọn kiểu đồ bơi  ?"
Phương Thiên Tứ,    lý do, cũng  kinh ngạc: "Không ngờ   chọn cái ."
Dương Thiếu Xuyên  lưng về phía Phương Thiên Tứ: "Phương Thiên Tứ, thấy rõ ?"
"Che chắn  ."
Lãnh Hàn Hạ Vũ
"Thấy gì cơ?" Khâu Diệu Thần, chẳng  gì,    theo kịp nhịp điệu của hai .
"Không  gì." Hai  đồng thanh trả lời.
"Từ  đến giờ các  đều giấu , đến giờ  vẫn  thể  ? Dù  thì  cũng là fan của  mấy năm ."
Lần  đến lượt Phương Thiên Tứ ngớ : "Hả, Khâu Diệu Thần là fan của Dương Thiếu Xuyên? Tôi là ai,  đang ở , chuyện  là  ?"
"Yên tâm, đây vẫn là trong nước." Dương Thiếu Xuyên  nốt câu  của  .
"À,  rốt cuộc là ?" Phương Thiên Tứ dứt khoát hỏi thẳng.
Dương Thiếu Xuyên dang hai tay: "Không  gì,  phận  đây của   cũng  mà."
Phương Thiên Tứ bỗng nhiên hiểu : "Thì  là , khi  còn là vận động viên.   nhớ Khâu Diệu Thần thích một  tên là Dương Hạ Xuyên mà?"
"Cậu   thi đấu  thể dùng nghệ danh ?"
"À  thế." Phương Thiên Tứ cũng  hiểu chuyện gì đang xảy .
Không    là ảo giác của Dương Thiếu Xuyên ,  cảm thấy sắc mặt Phương Thiên Tứ dường như  thoáng trầm xuống.