Mặt Giang Tân lập tức đỏ bừng, cô ngượng ngùng cúi đầu, nhỏ giọng : "Dì Lâm, dì  làm cháu ngại quá."
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Lúc  Dương Thiếu Xuyên   thế giới lãng quên...
Dương Thiên Hữu phát  một tràng  sảng khoái: "Yên tâm,   nếu con trai  làm  chuyện gì  ,  nhất định sẽ cho nó một trận."
Có thể thấy, đúng là con ruột,   con ruột thì  thể nào dứt khoát như  .
Bây giờ trong đầu Dương Thiếu Xuyên chỉ  một câu.
Để thế giới   quên lãng  .
--- Chương 262 --- Kế hoạch đón giao thừa ---
Trước đêm giao thừa, Dương Thiếu Xuyên cuối cùng cũng tiễn  Lạc Vũ và Lạc Uyển Huyên.
Lạc Uyển Huyên lúc   tay còn đeo chiếc vòng tay vỏ sò do Trần Tiểu Ngư giúp làm,  thể thấy cô   thích.
"Quản ngục, chuyện của Tân   kể cho hai tên đó   đấy,    trải qua sự tra tấn của mấy  ." Dương Thiếu Xuyên   bến tàu,  vọng về phía Lạc Vũ  thuyền.
Lạc Vũ khẽ mỉm , vẫy tay: "Cậu yên tâm , Anh Xuyên,    loại  thích  linh tinh khắp nơi. Hơn nữa, Giang Tân đáng yêu như ,  cũng   cô   hai tên  'tra hỏi'." Cậu  dừng  một chút,   thêm, " mà, tình cảm của  và Giang Tân thật sự khiến   ngưỡng mộ đấy."
"Cậu  trêu chọc  ." Dương Thiếu Xuyên  với giọng điệu bất đắc dĩ, "Thôi  , dù  bản chất của một kẻ thích pha trò như  là tìm niềm vui mà. Với , họ cũng  thể 'tra hỏi' Giang Tân  nhỉ, chỉ  thể 'tra hỏi'  thôi."
Khi ở  đảo, Lạc Vũ cũng  hỏi thăm về Giang Tân. Nếu Lý Minh Huy và Triệu Khôi Vũ thật sự dám làm gì Giang Tân, thì chắc chắn sẽ ' thẳng  ngang'.
"Haha, Anh Xuyên,    khiến   mong chờ phản ứng của hai tên  đấy." Lạc Vũ  phá lên, ánh mắt mang theo vẻ trêu chọc, " mà yên tâm,  sẽ giữ bí mật cho . Dù   cũng là bạn  của  mà, sẽ  gây rắc rối cho  . Cơ mà,  định khi nào thì công khai ?"
Dương Thiếu Xuyên vuốt cằm suy nghĩ một lúc: "Chắc là hè , nếu hai tên đó   du lịch thì  sẽ dẫn họ đến đây."
"Hè ?  là một lựa chọn  đấy." Lạc Vũ cũng đồng tình với ý .
Đột nhiên, tiếng loa  thuyền vang lên.
Lạc Vũ  thấy tiếng liền   thể  chuyện thêm  nữa: "Có vẻ chúng    ,  thì, tạm biệt nhé, Anh Xuyên."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/gio-ha-nhe-mot-mua-he-thay-doi-con-nguoi/chuong-382.html.]
Dương Thiếu Xuyên nhẹ nhàng gật đầu: "Ừm... tạm biệt."
Lạc Vũ    về phía khoang thuyền, còn Dương Thiếu Xuyên thì   bến tàu, dõi theo con thuyền từ từ rời bến.
Cho đến khi con thuyền khuất dạng,  mới thu ánh mắt ,    về phía nhà Trần Tiểu Ngư.
Dương Thiếu Xuyên trở về nhà Trần Tiểu Ngư, thấy cô đang   ghế sofa phòng khách, tay cầm một quyển sách, trông  vẻ lơ đãng.
Anh bước tới,  bên cạnh cô, nhẹ giọng hỏi: "Tiểu Ngư, em  ? Trông  vẻ nặng trĩu tâm sự."
Trần Tiểu Ngư ngẩng đầu lên, thấy Dương Thiếu Xuyên, mỉm : "Anh Xuyên,   gì  ạ, em chỉ đang nghĩ Lạc Uyển Huyên và Lạc Vũ   , chúng   lẽ cũng nên chuẩn  chuyện đón Tết thôi."
Dương Thiếu Xuyên gật đầu: "Em  cũng đúng, chuyện đón Tết quả thật  chuẩn  .  mà, em  cần lo ,  sẽ giúp em cùng chuẩn ."
Trần Tiểu Ngư  Dương Thiếu Xuyên  ,  mặt lộ  một nụ : "Anh Xuyên,   thật đấy." Cô dừng  một chút,   tiếp, "Thật , em còn  hỏi , lúc đón Tết,  và chị Tân  gì đặc biệt ?"
"Đón Tết thường là cả nhà cùng đón,  định đưa Tân và ông Giang đến,  tối giao thừa sẽ cùng Giang Tân đón năm mới." Dương Thiếu Xuyên khóe môi khẽ nhếch lên, "Tân cũng  đón Tết cùng chúng  lắm, cô   mong  cùng em gói bánh chẻo, đốt pháo hoa từ lâu . Hơn nữa, tuy ông Giang bình thường trông  nghiêm túc, nhưng  nghĩ thật  ông  cũng  cùng chúng  vui vẻ một chút."
"Nghe thật ấm cúng ạ." Trần Tiểu Ngư nở nụ  hào hứng.
"Mà , Tiểu Ngư, em định đón giao thừa thế nào?"
"Em á," Trần Tiểu Ngư chống cằm, "Chắc là sẽ đón cùng hai  bạn  từ nhỏ khác thôi, dù  thì một trong  đó   Anh Xuyên 'đặt '  mà."
"Anh nghĩ Khâu Diệu Thần  lẽ sẽ  tham gia ." Dương Thiếu Xuyên bỗng dưng  cảm giác .
"Sao     ạ?" Trần Tiểu Ngư tò mò  Dương Thiếu Xuyên.
Dương Thiếu Xuyên nhớ  hành động  mật của Khâu Diệu Thần và Mặc Vũ Đình mà   thấy  mùa hè, lúc đó   nghi ngờ hai  họ  gì đó mờ ám : "Chắc là   sẽ  cùng Mặc Vũ Đình... nên cuối cùng bạn  đón giao thừa cùng em chỉ còn  Phương Thiên Tứ thôi."
Trần Tiểu Ngư sững  một lát,  đó gật đầu như chợt vỡ lẽ: "À đúng , Khâu Diệu Thần và Mặc Vũ Đình hình như quan hệ thật sự  tầm thường. Lần  em thấy họ lén lút  dạo biển cùng , còn nắm tay nữa chứ."
"Vậy thì tiếc quá, ban đầu em còn  hóng hớt một chút." Trần Tiểu Ngư  chút tiếc nuối , "Xem  em vẫn nên ở nhà chơi game thôi... Anh họ, cho em mượn tay cầm chơi game với."
Dương Thiếu Xuyên hồ nghi  Trần Tiểu Ngư, "Sao em    thứ đó?"
"Hihi, hồi hè lúc  với chị Tân cùng chơi điện tử là em   thấy  rõ ."