Gió Cuốn Tình Đi – Chương 19: Công Khai Giữa Sóng Gió
Tập đoàn Lê Gia – trụ sở chính sáng rực ánh đèn ngày họp hội đồng quý 3. Buổi họp định kỳ nhưng , đều cảm nhận một thứ khí lạ thường.
Vì thừa kế từng từ chối vị trí tổng giám đốc – Nguyễn Lâm, hôm nay bất ngờ .
Không một .
Mà cùng An Nhiên – phụ nữ từng xem là “vết nhơ” của gia tộc .
Cô mặc một chiếc đầm dài màu xanh xám thanh nhã, quá nổi bật nhưng khí chất khiến cả phòng họp liếc . Nguyễn Lâm bước cạnh cô, tay nắm tay, ánh mắt lạnh lùng nhưng đầy kiên định.
Mẹ – bà Lê – sẵn ở vị trí đầu bàn.
Khi thấy An Nhiên, ánh mắt bà tối sầm . bà , chỉ nhạt.
— “Chúng bắt đầu cuộc họp chứ?”
Nguyễn Lâm gật đầu. Anh bước lên, chỉnh micro, giọng vang lên dõng dạc:
— “Hôm nay, ngoài việc cập nhật tình hình quý III, một việc cá nhân cần công khai – ngay tại đây.”
Các thành viên hội đồng xì xầm, khí rộ lên trong chốc lát.
Anh siết tay An Nhiên, tiếp tục:
— “Tôi – Nguyễn Lâm – chính thức công khai quan hệ với An Nhiên. Cô là yêu, mất 7 năm để tìm . Và từ hôm nay, sẽ giấu giếm, né tránh.”
Một cổ đông già lên tiếng, giọng đầy ngờ vực:
— “Cô … là con gái của Trần Minh Tín? Người từng gây tai nạn khiến gia đình chủ tịch tổn thất lớn năm xưa?”
Bà Lê Nguyễn Lâm, đôi mắt sắc lẹm.
Anh vẫn nao núng.
— “. yêu cô – chứ lịch sử của cha chúng . Và nếu gia đình thể vượt qua thù hận cũ, thì sẽ xây một gia đình mới.”
Câu khiến cả phòng im lặng.
An Nhiên ngẩng mặt, né tránh bất kỳ ánh nào.
Bà Lê chống tay lên bàn, chậm rãi :
— “Nếu con công khai mối quan hệ … đồng nghĩa với việc con từ bỏ quyền thừa kế. Tập đoàn sẽ chấp nhận một lý lịch ‘kết nối bi kịch’ làm dâu.”
Nguyễn Lâm thẳng , ánh mắt kiên định hơn bao giờ hết:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/gio-cuon-tinh-di/chuong-19-cong-khai-giua-song-gio.html.]
— “Vậy cứ giữ ghế chủ tịch. Con giữ An Nhiên.”
Không khí căng như dây đàn.
Một cổ đông khác lên tiếng:
— “ Nguyễn Lâm là nắm dữ liệu chiến lược cầu. Nếu rời , chính tập đoàn mới là kẻ thiệt.”
Một khác hùa theo:
— “Chúng cần tài, kẻ chỉ giữ sạch dòng máu.”
Bà Lê siết chặt tay, môi mím chặt.
Nguyễn Lâm bình tĩnh :
— “Tôi đến để uy hiếp. Tôi đến để cho thấy: thể yêu và vẫn đủ năng lực dẫn dắt tập đoàn. Tôi chọn giữa quyền lực và tình yêu. Tôi chọn giữ cả hai… theo cách đúng đắn.”
An Nhiên , đôi mắt long lanh. Trong ánh sáng lạnh lẽo của phòng họp , cô thấy như một chiến binh – bảo vệ tình yêu bằng tất cả niềm tin, danh dự và bản lĩnh đàn ông.
Sau vài phút im lặng nặng nề, một cổ đông lão làng gật đầu:
— “Tôi đồng ý để tiếp tục giữ chức vụ phó tổng. Vì tất cả, chỉ trân trọng tình cảm… mới cách trân trọng cả công ty.”
Các phiếu tán thành dần đưa lên.
Bà Lê lặng .
Cuối cùng, bà dậy, bước về phía An Nhiên, ánh mắt sâu hun hút.
— “Cô dám đảm bảo… sẽ làm nó đau thêm nào nữa?”
An Nhiên đối diện bà bằng ánh mạnh mẽ:
— “Cháu dám hứa điều gì hảo. cháu dám yêu… bằng tất cả những gì còn trong .”
Bà Lê lặng . Rồi… lưng rời khỏi phòng họp mà thêm lời nào.
Nguyễn Lâm siết tay cô.
— “Em làm . Không còn gì trốn nữa.”
Gió bên ngoài lồng lộng thổi.
, họ để gió cuốn nữa.
Họ vững – giữa tâm bão.