Gió Cuốn Tình Đi - Chương 10: Khi Anh Đến Tìm Em

Cập nhật lúc: 2025-08-07 04:10:23
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Gió Cuốn Tình Đi – Chương 10: Khi Anh Đến Tìm Em

Buổi chiều ở Đà Lạt luôn mang theo chút gì đó se lạnh và mơ màng. An Nhiên một ban công homestay, tay cầm tách gừng, mắt về phía thung lũng đang phủ sương trắng mờ.

Cô chọn nơi để trốn. Trốn khỏi sự mỏi mệt trong tim, trốn khỏi những câu hỏi ai trả lời, và trốn khỏi cả ánh mắt đầy chân thật của Nguyễn Lâm – ánh mắt khiến cô tin… nhưng cũng sợ sẽ tổn thương thêm một nữa.

Điện thoại im lặng. Không một tin nhắn. Không một cuộc gọi.

Anh thực sự buông tay… đang tôn trọng sự của cô?

Tiếng chuông cửa vang lên.

An Nhiên giật . Không ai cô đang ở đây, ngoại trừ một

Cô mở cửa.

mặt cô – ướt sũng vì mưa, mắt đỏ hoe vì cả đoạn đường dài – là Nguyễn Lâm.

Anh gì. Chỉ đó, thở dốc, tay run lên chìa một sợi dây chuyền bạc xỉn màu vì thời gian.

— “Thứ … lẽ nên đưa em từ lâu .”

An Nhiên cứng . Mắt cô dán món quà, ngước lên .

— “Sao em ở đây?”

— “Anh từng em … nếu một ngày mỏi mệt quá, em sẽ tìm đến Đà Lạt – nơi duy nhất em thể thở bình thường.”

Cô cắn môi, tay bấu chặt khung cửa.

— “Anh cần đến , Nguyễn Lâm. Em yên.”

Anh lắc đầu, bước hẳn phòng, giọng nghèn nghẹn nhưng kiên quyết:

— “Không. Lần , để em yên. Không để em một lặng lẽ mang tất cả những tổn thương mà chính là một phần nguyên nhân.”

Cô lùi , né tránh ánh mắt .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/gio-cuon-tinh-di/chuong-10-khi-anh-den-tim-em.html.]

— “Anh đến đây để thanh minh ?”

— “Không. Anh đến để rõ sự thật. Và để hỏi… liệu em còn bên , dù chỉ một cuối.”

Nguyễn Lâm lấy trong túi bản tài liệu. Là bộ sự thật nhận : hình ảnh, giấy giám định ADN, email cũ phục hồi từ hệ thống máy chủ.

Anh trải chúng lên bàn, từng tờ, từng dòng – và An Nhiên thể .

Sự thật lạnh lẽo.

Người đàn ông tên Trương Huy giật dây tất cả. Những bức ảnh cắt ghép, tin nhắn nặc danh, cả câu chuyện cái thai... đều là công cụ để khiến cô buông tay với Nguyễn Lâm.

Thảo Vy chỉ là con rối trong ván cờ đó. Một con rối yếu đuối, nhưng mang trái tim sai lầm.

An Nhiên xuống ghế, đôi tay siết chặt lấy .

— “Tại với em sớm hơn?”

Nguyễn Lâm quỳ xuống mặt cô, nắm lấy tay cô đặt lên n.g.ự.c – nơi trái tim đang đập dữ dội.

— “Vì cũng từng đủ dũng cảm. yêu em đến cùng. Dù em rời , cũng để em mang theo đau khổ một nữa.”

Giọng run lên, mắt ngân ngấn nước.

An Nhiên lâu, bất ngờ ôm chầm lấy . Cô nức nở, gục mặt vai như một đứa trẻ.

— “Em mệt lắm, Nguyễn Lâm… em sợ quá lâu …”

Anh siết chặt cô, giọng lạc :

— “Từ giờ… để sợ. Em chỉ cần yêu , một nữa thôi.”

Ngoài trời mưa bắt đầu nhẹ .

Gió cũng còn rít dữ dội như mấy hôm .

Chỉ còn hai , siết chặt giữa căn phòng nhỏ ở thành phố sương mù, nơi tình yêu từng vỡ tan… đang dần – bằng cả trái tim và những giọt nước mắt còn nén nữa.

Loading...