Gió Cuốn Tình Đi - Chương 1: Gặp Lại Giữa Mùa Gió
Cập nhật lúc: 2025-08-07 04:03:29
Lượt xem: 1
Gió Cuốn Tình Đi – Chương 1: Gặp Lại Giữa Mùa Gió
Chiều cuối thu, gió lùa qua từng tán cây bên bờ sông Sài Gòn. Những chiếc lá vàng úa lả tả rơi, va nhẹ tạo thành thứ âm thanh xào xạc đến nao lòng. Giữa khung cảnh trầm lặng, một cô gái bước chậm rãi con đường lát đá cũ, mái tóc dài buộc hờ khẽ tung bay theo từng đợt gió.
Người gọi cô là An Nhiên – cái tên thật dịu dàng, như chính vẻ ngoài bình thản đến lạ của cô. lẽ ít ai , bên trong đôi mắt sâu thẳm , là cả một trời ký ức đang gió cuốn từng mảnh.
Bảy năm , An Nhiên mới trở nơi – nơi từng gắn liền với thanh xuân rực rỡ và cả những đau đớn cô bao giờ quên.
Cô lặng quán cà phê nhỏ bên sông. Biển hiệu "Gió Mùa" vẫn còn nguyên, chỉ khác là giờ đây, nơi một lớp sơn mới, sáng hơn, ấm hơn… nhưng xưa, còn ở ?
Bỗng từ phía trong quán, một giọng trầm ấm vang lên:
— "Xin hỏi, cô dùng gì?"
An Nhiên đầu , và khoảnh khắc , tim cô như khựng một nhịp. Người đàn ông đó… là một nhân viên phục vụ bình thường. Là Nguyễn Lâm – từng là tất cả những giấc mơ của cô, là khiến cô chạy trốn khỏi thành phố trong suốt 7 năm trời.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/gio-cuon-tinh-di/chuong-1-gap-lai-giua-mua-gio.html.]
Anh vẫn , vẫn là đôi mắt sắc lạnh nhưng sâu thẳm, ánh vẫn khiến đến gần, trốn chạy.
— “Cho một ly latte nóng. Và… một chút yên bình, nếu thể.” – An Nhiên mỉm , nhưng giọng run lên khe khẽ.
Nguyễn Lâm khựng một chút. Anh cô thật kỹ, dường như đang xác nhận điều thể tin nổi.
— “An Nhiên?” – Anh thốt lên, giọng lạc giữa tiếng gió đang rít lên ngoài .
Cô trả lời. Chỉ lặng lẽ xuống chiếc ghế bên cửa sổ, ánh mắt hướng dòng sông lặng lẽ trôi. Gió vẫn thổi qua những kẽ lá, như thể thời gian từng trôi, như thể hôm nay chỉ là sự tiếp nối của một ngày nào đó trong quá khứ.
— “Tôi tưởng em sẽ bao giờ .” – Nguyễn Lâm đặt ly latte mặt cô, giọng chậm rãi nhưng ẩn chứa nhiều tầng cảm xúc.
— “Em cũng tưởng như ...” – Cô thì thầm, nhấp môi ly cà phê nóng. Hơi ấm lan tỏa nhưng trái tim vẫn lạnh buốt.
Giữa họ là cách của 7 năm im lặng, những hiểu lầm từng hóa giải, những yêu thương còn dang dở… Và giờ đây, họ đối diện , như hai cơn gió từng lạc hướng, nay tình cờ gặp nơi giao mùa.
Liệu gió cuốn tình , chỉ là thử thách để khi về, tình yêu càng mạnh mẽ hơn?