lúc  nhận  tin nhắn của Cố Hoài Chi,   sắp lên tầng hai, bảo  đợi nguyên tại chỗ.
Tôi chợt xâu chuỗi tất cả  chuyện .
Tin nhắn Bạch Sơ Vy nhận  sáng nay chắc là để đến xem mắt với Cố Nam Châu.
Vì thế cô   từ bỏ Cố Hoài Chi vì Cố Nam Châu.
Nghĩ đến vẻ mặt Cố Nam Châu khi rời   , giống như bầu trời âm u mây đen, sắp  bão tố m.á.u tanh.
Tôi căng thẳng đến toát mồ hôi tay.
Lần  thực sự gây họa .
Tim sợ hãi, tay run rẩy,  vẫn nên chuồn sớm thì hơn.
 Cố Hoài Chi đến nhanh hơn  tưởng.
Tôi còn  chạy  mười mét,   Cố Hoài Chi tóm gọn ngay.
"Lâm Thiểm Thiểm, tối nay cô chạy   đấy? Điện thoại cũng  , ông nội  đợi sốt ruột lắm ."
Tôi run rẩy hỏi  , "Ông nội     ư? Vậy ông   để ý nếu bạn gái của  bây giờ  là thím nhỏ của  ?"
"Cô   là nhất kiến chung tình với chú nhỏ của  đấy chứ?"
Cố Hoài Chi nghiêm túc cảnh cáo  tuyệt đối đừng  sắc  của chú nhỏ   mê hoặc.
Chú nhỏ    thích phụ nữ.
Chưa từng thấy   đưa phụ nữ về nhà.
Ngay cả thú cưng trong nhà cũng là con đực.
Anh  càng   càng sợ.
"Chú nhỏ?"
Cố Hoài Chi vẻ mặt ngơ ngác  về phía  .
Tôi lập tức   phận nắm lấy cổ họng,  cần  đầu cũng   đến là Cố Nam Châu.
Anh  ôm   Cố Hoài Chi, "Gọi thím nhỏ!"
"Hả?  chú nhỏ..." Cố Hoài Chi trừng mắt ngơ ngác  chúng .
"Có ý kiến gì ?"
"thím nhỏ ạ!"
Khí thế áp bức cực mạnh của Cố Nam Châu khiến Cố Hoài Chi    dám phản bác nửa lời.
Tôi lúc  mới giật  nhận  chuyện  .
Tiếng "thím nhỏ"    gánh vác nổi, cả chuyện   khó mà thoái thác trách nhiệm.
Cố Nam Châu  chằm chằm mặt , cũng   gì.
Trực giác thứ sáu của phụ nữ mách bảo , đây chính là sự bình yên  giông bão.
Cô  bà , quần bông áo khoác , não  biến thành quả chà là.
"Cố Tổng,  sai ,   nên tham lam, một ngày làm hai việc.   thật sự   các  là  một nhà, nếu   tuyệt đối sẽ  nhận hai hợp đồng."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/giao-uoc-hoan-hao/chuong-4.html.]
"Cầu xin  đừng phong sát . Tôi    già sáu trăm tháng tuổi,   mèo con  đầy ba tuổi, còn  nuôi hai thú cưng điện tử. Tôi còn mắc bệnh mắt  nghiêm trọng, thực sự áp lực quá..." Tôi thành khẩn chắp tay như vái ruồi.
"Thứ    chỉ là một lời xin ."
Cố Nam Châu nâng cằm  lên,  lập tức phối hợp nhắm mắt .
Còn  cảnh hôn nữa ?
Chế độ đãi ngộ của bạn gái giả cũng  quá !
Trán  lập tức truyền đến một cảm giác lạnh buốt.
Thuần khiết đến thế ?
Mở mắt  ,   đang dán miếng dán hạ sốt cho .
Cố Nam Châu  đầy ẩn ý.
"Lâm Thiểm Thiểm,  cô đang mong đợi điều gì?"
"Chờ cô khỏi bệnh, chúng  còn nhiều ngày tháng phía ."
Hóa   đó trán nóng   vì "thèm khát" mà là sốt.
Vừa uống xong thuốc cảm   đưa, trong tay đột nhiên  nhét  một cốc  sữa ấm nóng.
Thật  ngờ  là thương hiệu  thường thích uống nhất.
"Cảm ơn Cố Tổng." Mọi chuyện buổi chiều đều  đáng cảm ơn.
Hóa  Cố Nam Châu   rời  là để lấy thuốc cho .
Hại  sợ c.h.ế.t khiếp.
Không ngờ  vẻ ngoài lạnh lùng của  ,  là một  đàn ông ấm áp, tinh tế.
Còn Cố Hoài Chi lúc  im thin thít, như một đứa bé ngoan ngoãn  theo .
Hoàn  khác với vẻ phóng đãng, lả lướt buổi sáng của  .
Tôi phát hiện Cố Hoài Chi  sợ Cố Nam Châu.
Thực   chỉ  ,  gặp Cố Nam Châu cũng  chút e ngại.
Nếu  Cố Hoài Chi là  áp chế bởi huyết mạch, thì  là  áp chế bởi "bát cơm".
Luôn cảm thấy đằng  vẻ ngoài ôn hòa như ngọc của Cố Nam Châu, là vực sâu khiến    dám dòm ngó.
Quả nhiên  trùng hợp thì  thành chuyện.
Vừa vặn gặp Bạch Sơ Vy  tới từ phía đối diện.
Cô  vẻ mặt phức tạp  cảnh ba  chúng  tụ tập.
Muốn   thôi.
"Ba  chúng  đều ở đây, cô Bạch còn  gì  hỏi thì cứ hỏi thẳng." Giọng Cố Nam Châu dứt khoát.
Cô  liếc  Cố Hoài Chi đang cúi đầu mân mê tay, dường như  đoán   nắm quyền trong gia đình lớn  là Cố Nam Châu.
"Vậy Cố Nam Châu,  thật sự  còn cơ hội nào ?"
"Chị ơi, chào mừng chị gia nhập cùng chúng em, thật  thế giới của bốn  cũng  hề chật chội chút nào."
"Hoàn   cần thiết."