Tin tức về Minh Huy và những bê bối trong công việc của bắt đầu đăng tải công khai một trang báo mạng. Mặc dù các bài vẫn giữ thái độ trung lập, nhưng những thông tin chi tiết về các dự án nghi ngờ, về việc sử dụng mối quan hệ bất chính để đấu thầu khiến dư luận xôn xao. Danh tiếng của Minh Huy chính thức ảnh hưởng nghiêm trọng.
Tôi chủ động tìm những tin tức đó, nhưng chúng vẫn xuất hiện mạng xã hội, trong những cuộc trò chuyện của đồng nghiệp. Tôi thấy những lời bàn tán về Minh Huy, về sự nghiệp đang xuống dốc của . Lòng hề hả hê, nhưng cũng chút thương cảm nào. Tôi chỉ cảm thấy một sự trống rỗng.
Mai Anh gọi điện cho , giọng cô đầy vẻ đắc thắng. “An Lam, chuyện đang diễn đúng như chúng dự đoán. Minh Huy đang đối mặt với nhiều rắc rối.” Tôi chỉ ừ hử, gì nhiều. Mai Anh về chuyện đó quá nhiều. Cô chỉ thông báo tình hình cho .
Công việc của ngày càng bận rộn. Dự án mới mà sếp giao cho đang tiến triển . Tôi dành bộ tâm huyết và năng lượng cho nó. Tôi chứng minh cho thấy, và đặc biệt là cho chính bản thấy, rằng là một phụ nữ độc lập, năng lực, và thể tự tạo dựng cuộc đời .
Một ngày nọ, khi đang đường làm, vô tình gặp Thảo Vy. Cô đợi cổng chung cư, gương mặt tiều tụy, đôi mắt sưng húp. Trông cô thật thảm hại. Cô thấy , ánh mắt đầy vẻ van nài.
“Chị Lam, em xin chị, hãy tha cho Huy .” – Cô , giọng cô run rẩy. “Anh đang gặp rắc rối lớn. Công ty thể sẽ phá sản. Em xin chị, hãy với các phóng viên đừng bài nữa.” Tôi cô , ánh mắt lạnh lùng. “Cô Thảo Vy, cô nghĩ quyền lực đến mức đó ? Tôi làm gì cả. Đây là hậu quả cho những gì các gây .”
Cô quỳ sụp xuống đất, nước mắt giàn giụa. “Em xin chị. Em em sai. Em nên chen giữa hai . Em xin chị, hãy tha thứ cho em. Em bé Mai chịu khổ.” Nước mắt của cô cứ thế tuôn rơi, làm ướt cả mặt đất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/giao-nguoi-dan-ong-do-cho-co-nuoi-dum/chuong-9.html.]
Tôi cô quỳ chân , lòng một chút động lòng. Cô nghĩ đến bé Mai khi cô lén lút với Minh Huy, và bây giờ cô lấy bé Mai làm lá chắn ? “Cô Thảo Vy, cô dậy . Tôi gì để với cô nữa.” Tôi , giọng bình thản.
“Không! Em dậy ! Em sẽ quỳ ở đây cho đến khi chị tha thứ cho em!” – Cô , giọng cô đầy vẻ cố chấp. Tôi thở dài. “Vậy cô cứ quỳ ở đó . Tôi quan tâm.” Tôi lưng bước , lãng phí thêm thời gian.
Tôi bước , bỏ Thảo Vy đang quỳ đất. Tôi ngoái đầu . Tôi , cô đang cố gắng dùng sự đáng thương để lay động , nhưng sẽ để cô làm . Tôi quá mệt mỏi với những trò kịch của họ. Tôi chỉ sống một cuộc đời bình yên, họ.
Buổi tối hôm đó, nhận cuộc gọi từ Minh Huy. Giọng đầy vẻ tuyệt vọng. “An Lam, em thể đến gặp một chút ? Anh chuyện với em.” Tôi im lặng một lúc. “Có chuyện gì?” – Tôi hỏi.
“Anh em đang làm gì. Em hãy dừng . Em sẽ phá hủy tất cả.” – Anh , giọng đầy vẻ giận dữ. Tôi bật . “Phá hủy tất cả? Minh Huy, nghĩ còn gì để phá hủy nữa ? Anh phá hủy cuộc đời , niềm tin của .”
“An Lam, xin em, hãy tha cho . Anh sẽ làm thứ để chuộc . Anh sẽ rời bỏ Thảo Vy, sẽ cắt đứt liên lạc với cô .” – Anh , giọng đầy vẻ van nài. Tôi khẩy. “Bây giờ mới những lời đó ? Anh nghĩ sẽ tin nữa ?”
Tôi tiếp tục: “Minh Huy, hãy nhớ kỹ điều . Tôi là để lợi dụng. Anh tự tay hủy hoại tất cả những gì , và đó là hậu quả gánh chịu. Tôi trách nhiệm cứu rỗi .” Tôi cúp máy, lòng một chút động lòng. Tôi , làm đúng. Tôi đòi công bằng cho chính , và sẽ bao giờ hối hận. Cuộc chiến kết thúc, và là chiến thắng. Tôi tìm sự bình yên cho chính .