Kế hoạch của Mai Anh triển khai một cách chậm rãi nhưng chắc chắn. Cô vội vàng, bởi vì cô , một đòn đánh chí mạng chỉ thực sự hiệu quả khi tung đúng thời điểm. Tôi dõi theo từng bước của cô , lòng hồi hộp chút lo lắng. Tôi trở thành một ác độc, nhưng cũng tiếp tục là nạn nhân.
Mai Anh bắt đầu bằng việc tung những thông tin mơ hồ nhưng sức nặng về những dự án gần đây của Minh Huy các diễn đàn kiến trúc, các trang tin tức ngành. Cô chỉ đích danh , nhưng những chi tiết mà cô đưa cụ thể, đủ để những trong ngành nhận . Sự xôn xao bắt đầu nhen nhóm trong giới.
Tôi thấy Minh Huy bắt đầu bồn chồn. Anh gọi điện cho nhiều hơn, nhưng vẫn máy. Anh nhắn tin, giọng điệu đầy vẻ lo lắng. “An Lam, em đang làm gì ? Em đừng làm chuyện dại dột.” Tôi chỉ tin nhắn, lẳng lặng xóa , một chút phản hồi.
Một buổi chiều, khi đang làm việc, nhận một cuộc gọi từ một lạ. Đó là một phóng viên của một tờ báo lớn. Anh hỏi về mối quan hệ của với Minh Huy, và về những tin đồn xung quanh các dự án của . Tôi bình tĩnh trả lời rằng bất kỳ bình luận nào. Tôi , đây là một phần trong kế hoạch của Mai Anh.
Minh Huy bắt đầu gặp rắc rối. Các đối tác làm ăn của bắt đầu đặt câu hỏi, các dự án mới đình trệ. Danh tiếng của , thứ mà luôn tự hào, bắt đầu lung lay. Tôi lỏm những cuộc điện thoại của , giọng điệu đầy vẻ tức giận và hoảng loạn.
Thảo Vy cũng yên. Cô gọi điện cho , giọng điệu còn ngọt ngào như mà đó là sự gay gắt. “Chị Lam, chị đang làm gì ? Chị định phá hủy cuộc đời Huy ?” Tôi bật , một nụ lạnh lẽo. “Cô Thảo Vy, cô nghĩ cô đang chuyện với ai ? Tôi làm gì cả. Tôi chỉ đang sống cuộc đời của thôi.”
“Chị dối!” – Cô hét lên. “Chị đang cố tình gây chuyện, ? Chị trả thù Huy!” Tôi đáp, giọng bình thản: “Trả thù ư? Tôi hứng thú với việc đó. Tôi chỉ những làm sai chịu trách nhiệm cho hành động của thôi. Cô và Minh Huy, các gieo nhân nào thì sẽ gặt quả đó.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/giao-nguoi-dan-ong-do-cho-co-nuoi-dum/chuong-7.html.]
Cô im lặng một lúc, giọng cô nhỏ dần: “Chị Lam, em xin chị, hãy dừng . Anh Huy sẽ mất tất cả. Bé Mai sẽ cha.” Tôi khẩy. “Cô Thảo Vy, cô nghĩ đến bé Mai bây giờ ? Lúc cô và Minh Huy lén lút lưng , cô nghĩ đến hậu quả ? Cô nghĩ đến việc bé Mai sẽ lớn lên trong một gia đình trọn vẹn ?”
Tôi tiếp tục: “Hơn nữa, nếu là một cha , để con sống trong sự lừa dối. Anh để con gánh chịu hậu quả từ những sai lầm của lớn.” Tôi chuyện với cô nữa. Tôi cúp máy, lòng một chút động lòng.
Minh Huy tìm đến ở tòa soạn. Anh đợi cổng, gương mặt tái mét, mắt thâm quầng. “An Lam, em thể chuyện với một chút ?” – Anh hỏi, giọng đầy vẻ tuyệt vọng. Tôi , ánh mắt một chút cảm xúc.
“Anh gì?” – Tôi hỏi. Anh tiến gần, cố gắng nắm lấy tay , nhưng rụt tay . “An Lam, là em đang làm chuyện . Em hãy dừng . Em sẽ phá hủy tất cả.” – Anh , giọng đầy vẻ van nài.
Tôi bật . “Phá hủy tất cả? Minh Huy, nghĩ còn gì để phá hủy nữa ? Anh phá hủy cuộc đời , niềm tin của . Giờ đây, còn đổ cho ?” Tôi thẳng mắt . “Anh tự làm tự chịu . Đây là hậu quả cho những gì gây .”
Anh lặng , ánh mắt thất thần. “Em… em thật sự tàn nhẫn đến thế ?” – Anh hỏi, giọng run rẩy. “Tàn nhẫn?” – Tôi lặp , ánh mắt sắc lạnh. “Anh nghĩ một phụ nữ lừa dối, phản bội trắng trợn thể hiền lành ? Minh Huy, chỉ đang đòi công bằng cho chính thôi.”
Tôi lưng bước , bỏ Minh Huy đang đó, gương mặt đầy vẻ tuyệt vọng. Tôi bước , lòng một chút hối hận. Tôi , đang làm đúng. Tôi trở thành một nạn nhân mãi mãi. Tôi là một mạnh mẽ, thể tự bảo vệ bản . Và làm . Minh Huy đối mặt với hậu quả của những gì gây . Đây chỉ mới là sự khởi đầu.