“Làm gì?”
Tôi vênh váo xoay một vòng mặt .
“Hôm nay em ăn diện xinh thế , về nhà sớm .”
“Chúng ngoài dạo nhé?”
Bùi Tranh gật đầu, cúi xuống đôi giày cao gót chân .
“Chân đau ?”
Tôi cúi đầu , thật là đau. một phụ nữ mạnh mẽ như đại bàng làm thể cúi đầu ! Thế là nghiêm túc : “Không đau, một chút cũng đau.”
Thế , lái xe đưa đến siêu thị. Hoàn phớt lờ cơn giận đang bốc lên ngùn ngụt của .
Anh đẩy xe , hậm hực theo . Cẩn thận chọn thịt trong tủ đông. Anh trò chuyện vu vơ với : “Ngày mai làm sườn nướng cho em nhé?”
Tôi nghiến răng đáp “Được”.
“Còn ăn gì nữa ?”
“Anh.”
Thế vờ như thấy, phớt lờ .
Khi thanh toán, thật sự nhịn nữa. Tôi lấy một đống bao cao su ở quầy thu ngân ném xe đẩy.
Bùi Tranh nhướng mày : “Để .”
Tôi chống nạnh, hùng hồn : “Em sưu tầm !”
Anh gật đầu: “Được!”
Về đến nhà, cố tình lấy những chiếc hộp đủ màu sắc khỏi túi mua sắm, trêu chọc: “Anh tìm cho em một cái hộp acrylic để trưng bày nhé?”
Tôi hừ một tiếng, ôm đống hộp đó thèm để ý đến .
Cởi giày , chân trần về phòng.
Đợi ung dung vệ sinh cá nhân xong xuôi, nhét mỗi túi áo ngủ một chiếc bao cao su. Dũng cảm gõ cửa phòng Bùi Tranh. Tối nay nhất định trút hết cơn giận.
Lúc Bùi Tranh mở cửa, tóc còn ướt. Chắc là tắm xong.
“Tối nay em ngủ với !”
Anh khoanh tay chắn cửa: “Không , tự về phòng ngủ .”
Tôi nghiến răng, vòng tay qua cổ , nhảy phóc lên .
Anh theo phản xạ đưa tay đỡ lấy , bất lực vỗ vỗ lưng .
“Em đang giở trò ăn vạ đấy ?”
Tôi vùi đầu hõm cổ , khẽ “ừ” một tiếng. Rồi làm nũng với giọng dịu dàng: “Người chỉ ngủ cạnh thôi mà~”
Anh thở dài, bế lên giường của .
“Ngủ thì , làm chuyện quá đáng.”
Tôi gật đầu: “Không thành vấn đề.”
Sau đó, cuộn tròn trong chăn của .
Anh sấy tóc xong , thấy ngoan ngoãn ngủ giường. Tưởng ngủ nên tắt đèn .
Giây phút tắt đèn, lộ một nụ ranh mãnh. Đợi xuống, ôm lấy eo , còn cọ cọ n.g.ự.c .
Anh tức đến bật , ôm eo kéo lên một chút.
“Lại ý đồ ?”
Tôi “ừm” một tiếng, ngẩng đầu hôn lên môi .
Chỉ một lát , “tiểu” Bùi Tranh phản ứng. Tôi nhét một chiếc hộp nhỏ lòng bàn tay Bùi Tranh.
“Bùi Tranh~”
Anh vỗ lưng : “Hạ Tây Đường, em đúng là kiên trì mệt đấy nhỉ!”
“Ừm!”
Anh cúi đầu hôn lên môi .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/gia-ngoan/chuong-7.html.]
“Chỉ mang theo một cái thôi ?”
Tôi sững , vội vàng lấy thêm vài cái nữa từ trong túi đưa cho . Anh cân nhắc lượng trong tay, khẽ “chậc” một tiếng: “Tham lam gớm nhỉ?”
Tôi gần hơn.
“Bùi Tranh, đừng sợ, em chắc chắn sẽ chịu trách nhiệm với ...”
Tôi còn hết câu, môi chặn . Một cú xoay trời đất đảo lộn, đè . Bàn tay to lớn thuần thục luồn từ vạt áo.
Anh hôn quá dữ dội. Tôi chống đỡ nổi, khẽ rên rỉ vài tiếng. Đến khi gần như thở nổi, mới buông . Tôi còn kịp thở vài , chặn mất đường thở.
Dần dần, thứ đều mất kiểm soát.
...
Nửa đêm, mơ màng, Bùi Tranh bế phòng tắm. Sau khi tắm rửa sạch sẽ, bế về giường của .
Khi tỉnh , trời sáng rõ. Bùi Tranh đang ngủ bên cạnh. Chân đè chút tê. Vừa vặn vẹo , định rút chân .
Bàn tay eo siết chặt . Lông mày đàn ông khẽ nhíu, mắt vẫn nhắm nghiền. Giọng trầm khàn: “Bảo bối, đừng cử động lung tung.”
Tôi bĩu môi: “Chân em tê .”
Giây tiếp theo, bàn tay to lớn trượt xuống chân , xoa bóp một cách nhịp nhàng.
“Còn tê ?”
Cảm giác như kim châm từ từ dịu . Tôi lắc đầu.
Anh vùi đầu hõm cổ , khẽ hôn.
Tôi chút sợ hãi đẩy .
“Em dậy!”
Bùi Tranh khẽ: “Bảo bối, còn sớm mà! Chúng tập thể dục buổi sáng một chút nhé?”
Tuy lời là hỏi, nhưng động tác tay hề chút ý hỏi han nào.
...
Cuối cùng rút kết luận là: đàn ông buổi sáng nên chọc , đặc biệt là đàn ông nếm mật ngọt thì càng nên chọc .
Không lâu , Bùi Tranh đến nhà cầu hôn một cách chính thức.
Bà Hạ tại đột nhiên đổi tính nết, trở nên cực kỳ dễ chuyện. Bà rạng rỡ với Bùi Tranh. Bùi Tranh đắc ý về điều .
...
Quả nhiên đoán sai.
Thật , bố Bùi và bà Hạ chỉ là mối quan hệ hợp tác đơn thuần. Còn tin đồn kết hôn, chỉ là để tạo tiếng vang cho tập đoàn Hạ thị niêm yết sàn chứng khoán, tiến thị trường nước ngoài dễ dàng hơn.
Còn tại bố Bùi đồng ý tung tin đồn tình cảm? Nguyên nhân lẽ chỉ vì lợi ích khổng lồ. Chắc hỏi Bùi Tranh, một đầy mưu mô. cứng miệng đến lạ thường, gài bẫy thế nào cũng moi .
Mãi đến tiệc đính hôn, bố Bùi uống quá chén, bắt đầu chuyện phiếm mới .
“Tây Đường ~ Bác cho cháu , hồi đó thằng nhóc cháu đá, nó trốn trong phòng ròng hai ngày đấy!”
“Không ngờ thằng nhóc ngang ngược cũng ngày nắm thóp.”
“Cả cái lúc cháu về nước lâu, thằng nhóc nước mắt nước mũi tèm lem cầu xin bác, bảo bác mặt dày chuyện liên hôn với nhà họ Hạ.”
“ mà! Mẹ cháu , chuyện khác bà thể quyết định, nhưng hôn nhân quan trọng với con gái, do chính cháu chọn.”
“Mẹ cháu , liên hôn thì , nhưng hợp tác giữa hai nhà Hạ và Bùi thì thể bàn, bác nghĩ cũng .”
“ bây giờ bác vẫn còn tiếc miếng đất đó của bác lắm đấy!”
Nói , ông còn ấm ức bĩu môi.
Tôi tủm tỉm Bùi Tranh bên cạnh. Anh khẽ ho một tiếng, gắp cho một miếng cánh gà.
“Ông linh tinh đấy.”
“Anh thật sự nước mắt nước mũi tèm lem cầu xin bác Bùi ?”
Anh với ánh mắt khó hiểu: “Anh , nhưng tối qua nước mắt nước mũi tèm lem cầu xin .”
Tôi lườm một cái.
... (Hết truyện)