Gia đình tương thân tương ái - Chương 10

Cập nhật lúc: 2025-12-19 01:58:24
Lượt xem: 88

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Bà nội đắc thắng: “ thế, cái đứa con bù lỗ Trương Hiểu Nhu rõ ràng là đang làm loạn!”

ngờ, bà bác trưởng thôn lườm cho một cái cháy mặt.

“Mọi , thật là!”

“Trương Bảo Quốc, đầu úng nước ? Tự giữ hơn hai trăm ngàn tệ đó mà ăn ngon mặc ? Cứ vội vã đem tiền dâng cho là thế nào?”

“Còn cả ông nữa, lão Trương, chuyện trọng nam khinh nữ làm gì, nhưng ông thiên vị thế , cũng may Trương Bảo Quốc là đứa ngu, chứ nếu là đứa khôn ngoan thì ông tin em chúng nó trở mặt thành thù ? Ông sống đến tuổi mà chút đạo lý cũng hiểu ?”

Nói đoạn, ánh mắt bác lượt quét qua chú hai, cô cả, cô út.

“Cả các nữa, A Kiều gả về nhà thì chính là một nhà!”

“Hóa mấy chục năm qua, các vẫn coi cô ngoài!”

Tôi chen : “Người ngoài cái gì? Người ngoài thì họ dám bắt nạt như thế? Họ coi là nô lệ đấy!”

Bác trưởng thôn nhịn đầu chằm chằm : “Còn cả cháu nữa!”

Tôi bướng bỉnh ngẩng đầu: “Cháu sai!”

“Cháu là một sinh viên học cao hiểu rộng, chuyện gì thì từ từ , hết đập chai rượu cầm d.a.o phay, cháu làm gì hả?”

Tôi hừ lạnh: “Đàn gảy tai trâu thì ích gì, dùng bạo lực mới giải quyết vấn đề!”

Bác trưởng thôn day day thái dương: “Được , cháu. Cháu cũng thấy đấy, hôm nay họ cũng dọa sợ , chuyện theo thấy thì kết thúc ở đây thôi. Sau các ,” bác về phía ông bà nội và chú hai, “cũng đừng nhắc đến chuyện bảo họ đưa tiền cho Trương Minh Sáng cưới vợ nữa. Tôi nhận tin, nó cầm d.a.o gọt hoa quả tụ tập đ.á.n.h thành phố và bắt . Các cũng đấy, dạo đang truy quét tội phạm gắt gao, bọn nó là trường hợp điển hình, chắc chắn sẽ xử nặng, e là ba năm năm thì !”

Nghe , ông bà nội kêu lên một tiếng kinh hãi, bà nội trực tiếp trợn mắt ngất xỉu luôn.

Tôi hả hê: “Hừ, quả báo nhãn tiền đấy!”

Chú hai và mấy lườm cháy mặt, nhanh chóng đỡ bà nội dậy.

Cô cả vội bác trưởng thôn: “Anh Minh , thế giờ làm ? Anh thể giúp giúp một câu ?”

“Nói á? Quan lớn từ tỉnh xuống cũng chẳng ích gì, truy quét gắt gao là gì ?”

“Tôi thấy mau xem bà cụ thế nào .”

Nói xong bác vỗ tay: “Được , giải tán thôi, gì mà xem?”

Thím Chu hì hì: “Chuyện còn hơn cả phim truyền hình chứ!”

Sau đó thím giơ ngón tay cái về phía : “Tiểu Nhu giỏi lắm!”

Cùng với sự rời của ông bà nội và đám chú bác, hàng xóm xem cũng dần tản .

Tôi cũng chẳng còn tâm trạng nào mà ở cái nhà nữa, phòng thu dọn đồ đạc đơn giản, xách túi và bánh kem về phía .

“Mẹ, thôi, về nhà ngoại!”

Vừa lúc phòng nhắn một tin nhóm WeChat của gia đình bên ngoại. Cậu, mợ, dì đều mặt cả .

“Họ chúc mừng thì ngoại và mợ chúc mừng !”

Mẹ lau nước mắt ở khóe mắt, mỉm gật đầu với .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/gia-dinh-tuong-than-tuong-ai/chuong-10.html.]

Vừa bước khỏi cổng viện, bố loạng choạng chạy .

“Tiểu Nhu, bố...”

“Bố cái gì mà bố? Sau ông tự mà sống .”

Mẹ lạnh lùng đáp một câu, nhanh chóng vẫy tay với : “Tiểu Nhu, chìa khóa xe con?”

“Mẹ, con lớn chừng , để con đưa chứ!”

Mẹ sững một lát, nhanh chóng rạng rỡ.

“Được, Tiểu Nhu lớn thật , thể bảo vệ !”

Ánh đèn xe chiếu rọi con đường làng, phía là một vùng sáng lạn, bởi vì ở đó những thực sự đang chờ đón.

--- Hậu ký ---

Mẹ cuối cùng vẫn ly hôn với bố, nhưng hai sống ly dài ngày.

Hiệu quả của việc “phát điên” cực kỳ bền vững, ít nhất là ông bà nội và đám suốt ba bốn năm dám tìm đến .

Họ rêu rao khắp nơi rằng là đứa điên, là đứa con bất hiếu.

điều đó thì quan hệ gì chứ? Dù thì vòng tròn xã hội của cũng ở quê.

Đêm đó đưa về nhà ngoại, bà ngoại hiền hậu đón chúng .

“A Kiều , con chịu khổ nhiều , đều là của . Sớm nhà họ như thế, c.h.ế.t cũng để con gả qua đó.”

“Lại đây, luộc cho con mười quả trứng gà , mau ăn .”

Mẹ vốn dĩ ngừng , giờ nước mắt rơi lã chã.

Cậu mợ chạy đến, mỗi đều chia một quả trứng luộc.

Cậu đắc ý khoe với .

“Tiểu Nhu, cháu thương chúng nhất đấy. Bà ngoại nào sinh nhật cũng luộc trứng cho chúng , hồi xưa chỉ một quả thôi nhưng cháu đều chia đều cho cùng ăn.”

, chỉ như thế, lúc chúng gặp khó khăn, họ mới dốc hết sức giúp đỡ mà nề hà gì.

Đây mới là thực sự, ?

Một quả trứng làm mà đủ no? Chúng hát bài chúc mừng sinh nhật cho , chắp tay cầu nguyện thổi nến.

Tôi hỏi bà: “Mẹ, ước điều gì thế? Có là ly hôn ?”

Mẹ lắc đầu: “Ly hôn thì gì mà ước? Mẹ ước là con... c.h.ế.t, ? Nói linh nữa!”

đúng đúng, vẫn là chị cả nhanh trí!”

“Chị cả, mau cắt bánh , em ăn miếng !”

“Em lấy bên , chị cả nhanh lên.”

Mọi xôn xao bàn tán.

Loading...