Gặp Lại Em Ở Đỉnh Vinh Quang - Chương 15: Kẻ đã lấy đi tất cả, lại là người mở cánh cửa cho tương lai?

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-06-27 17:40:18
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3VZ0R3h4nW

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Buổi họp ban tổ chức diễn ra trong căn phòng kính tầng 36 của tòa nhà trung tâm nghệ thuật quốc tế. Gió ngoài kia thổi lồng lộng, nhưng bên trong, không khí căng như dây đàn.

Trưởng dự án bước vào – một người đàn ông Tây Âu tầm ngoài năm mươi, mái tóc bạc được chải gọn, vest chỉnh tề đến mức lạnh lùng. Ông ta đưa mắt nhìn từng thành viên một lượt trước khi lên tiếng:

“Tôi là Mr. Edwin Charles, nhà đầu tư chính của dự án Reframe Space.”

Ngay khoảnh khắc ấy, trái tim Diệp Lam khựng lại.

Cô đã từng nhìn thấy cái tên này – không phải trên một trang báo, mà là trên hồ sơ giải thể công ty của cha cô năm đó.

Edwin Charles – Giám đốc điều hành Quỹ GoldenKey – đơn vị rút vốn đột ngột, khiến công ty Trịnh Gia phá sản.

Cô cảm thấy cả căn phòng như sụp xuống, không khí thiếu hụt. Những tràng vỗ tay chào đón ông ta như tiếng đập cửa địa ngục trong đầu cô.

Tối hôm đó, trong bóng tối căn hộ thuê, Diệp Lam mở lại toàn bộ tài liệu cũ mà cô lưu giữ trên máy tính – hồ sơ vụ phá sản, bản điều tra độc lập, tất cả đều chỉ về một điểm:

Chính GoldenKey, do Edwin Charles dẫn đầu, đã rút 45% vốn đầu tư vào phút cuối, khiến dự án dang dở, kéo theo toàn bộ Trịnh Gia xuống đáy vực.

Cô bật cười, chua chát.

“Ông ta... chính là người mở cánh cửa này cho tương lai của tôi. Nhưng ông ta cũng là kẻ đã đóng sập tất cả những gì tôi từng có.”

Ngày hôm sau, cô bước vào phòng làm việc với đôi mắt thiếu ngủ, nhưng ánh nhìn lại lạnh lẽo và rắn chắc.

Kiều Thẩm nhận ra sự khác thường.

“Em sao thế?”

“Em vừa nhìn thấy gương mặt của kẻ đã bóp nát gia đình mình năm đó.”

“Edwin Charles?”

Cô gật đầu.

“Vậy em sẽ rút lui khỏi dự án?” – anh nhìn sâu vào mắt cô.

“Em không biết.”

Cô không muốn thành công của mình bị vấy máu. Nhưng cũng không muốn lùi bước trước giấc mơ mà cô đã đánh đổi quá nhiều để bước tới.

“Thật mỉa mai, phải không?” – cô nói – “Tôi được chọn vì tài năng, nhưng lại bị thử thách bởi chính người đã vùi dập cha mẹ tôi.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/gap-lai-em-o-dinh-vinh-quang/chuong-15-ke-da-lay-di-tat-ca-lai-la-nguoi-mo-canh-cua-cho-tuong-lai.html.]

Kiều Thẩm im lặng vài giây, rồi đáp:

“Hoặc em quay đầu, và ông ta thắng hai lần. Hoặc em đứng vững, và khiến ông ta phải nhớ rằng chính người ông ta từng hủy diệt… đã trở lại, mạnh mẽ hơn bao giờ hết.”

Tối hôm đó, Dạ Lâm gọi video cho cô.

Anh thấy ngay ánh mắt u ám trong đôi mắt cô – ánh mắt anh từng thấy khi cô đứng một mình giữa đám đông cười nhạo ngày đầu tiên vào trường.

“Em không ổn.” – anh nói.

“Người đầu tư dự án em đang tham gia... là Edwin Charles.”

“Kẻ khiến gia đình em phá sản.”

Anh im lặng.

Một lúc lâu, giọng anh trầm xuống:

“Em có biết vì sao năm đó tôi xin rút lui khỏi mọi thỏa thuận đầu tư hậu giải thể không?”

“Vì người đứng phía sau Quỹ GoldenKey... từng là đối tác của tôi.”

“Anh biết chuyện?!” – cô bật dậy.

“Anh biết. Nhưng năm đó anh không có đủ bằng chứng. Và anh chọn cách... âm thầm theo dõi, chờ thời điểm đúng để vạch mặt hắn.”

“Vậy giờ là thời điểm sao?”

“Không.” – anh nhìn cô, ánh mắt như hun lửa –

“Giờ là lúc em đứng trên sân khấu của hắn, và biến chính sàn diễn đó thành bản tuyên bố rằng:

‘Tôi – con gái của người ông từng vùi dập – đã trở lại, và sẽ sáng rực hơn tất cả.’

Cô cắn môi. Cảm xúc hỗn độn.

Nhưng lần đầu tiên trong đời, cô hiểu:

Vinh quang không nằm ở danh hiệu.

Vinh quang là khi ta dám đối mặt với chính nỗi đau đã định hình ta.

Loading...