Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Thục Anh tỉnh dậy trong 1 căn phòng sạch sẽ. Tú sofa, đang bình minh qua khung cửa. Vừa thấy nó tỉnh dậy, Tú :
- Chị tỉnh .
Thục Anh vẫn cảm thấy cơ thể uể oải. Nó bắt đầu nhớ chuyện hôm qua và cố giải thích cho chuyện đang xảy lúc . Tại mặt nó là Phương? Nó cảm thấy giận Phương tột độ, cảm giác khác gì bạn phản, bán .
Tú cầm cốc nước đưa cho nó:
- Hôm qua chị hiểu lầm . Tôi thằng gay.
"Không thằng gay" thì là cái quái gì? Nó hoảng sợ xuống chăn, bộ quần áo nó mặc quần áo nó. Và ở đây chỉ Tú và nó. Liệu Tú cố tình lừa nó chỉ với mục đích .
Thấy gương mặt nó từ bất ngờ, tức giận chuyển sang lo lắng, Tú hiểu nó đang hiểu lầm. Tú :
- Chị yên tâm. Tôi làm gì chị cả.
Mặt nó thộn . Mình ngon nghẻ thế . Lại hợp cảnh thế . Làm gì thằng đàn ông nào chịu bỏ qua. Hay Tú gay thật.
Tú cái mặt thộn của nó, đoán nó đang suy diễn lung tung. Tú bật .
Nó hỏi ai là đồ giúp nó, nhưng nó mở lời nổi. Bộ óc giỏi suy diễn của nó chỉ đoán là Tú thôi. Với nó cũng dám thừa nhận với bản là uống rượu đến say mềm, và đêm qua abc nó cũng dám chắc. Tú cũng thèm giải thích gì với nó, cứ kệ cho nó suy nghĩ linh tinh. Tú dọn đồ ăn bàn bảo nó:
- Ăn sáng xong sẽ đưa chị về.
Nó loanh quanh tìm quần áo:
- Không. Tôi về luôn bây giờ.
Tú xuống bàn và thản nhiên ăn:
- Chị cần ngại thế ? Hôm qua khác bế lên . Lại còn khác quần áo cho nữa chứ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/gai-gia-tung-tung/chuong-29-gay-hay-khong-gay.html.]
Thục Anh gần bàn ăn, nóng ruột hỏi:
- Ai đồ cho ? Cậu đừng là đấy. Nếu là thì lấy ngay lập tức.
Tú vẫn từ tốn ăn sáng:
- À. Tôi làm gì mà lấy chị.
Thục Anh loanh quanh tìm quần áo. Lúc nó gì thì cũng là con cóc kiện củ khoai.
Thục Anh tìm thấy bộ quần áo cũ gập gọn đặt trong nhà tắm. Nó cầm bộ quần áo cũ tay mà hãi vì mùi rượu toả nồng nặc. Suýt chút nữa thì nó nôn mửa. Nó gói chiếc túi nilon bước khỏi nhà. Căn nhà đồ sộ nhưng . Từ kiến trúc đến nội thất đều chứng tỏ chủ nhân là con con mắt thẩm mỹ. Có lẽ đây là nhà Huy.
Ra khỏi cửa thì Thục Anh thấy Tú bên cạnh chiếc BMW đợi nó.
- Tôi đưa chị về.
Thục Anh lắc đầu từ chối bước cổng:
- Tôi tự bắt taxi.
Tú chui chiếc BMW, mặt tỉnh bơ như khẳng định Thục Anh sẽ từ chối:
- Lên xe thì cho chị ai đồ cho chị.
Thục Anh mím môi im lặng chui trong xe.
Thì hôm qua Phương chăm sóc cho nó xong mới về nhà. mà việc Phương để nó ở với Tú vẫn khiến nó giận. Tự nhiên Tú đổi từ thái độ lạnh nhạt sang cái mặt phần chai lỳ, đểu giả cũng khiến nó cảm thấy khang khác.
----------
Từ hôm đó Tú thường xuyên nhắn tin và gọi điện cho nó. Nó cũng tự dặn lòng ăn dưa bở, càng hi vọng thì càng thất vọng nhiều. cái cảm giác trai theo đuổi vẫn khiến nó lâng lâng. Với đây là trai nó thích nên nó càng thích. Thôi thì cũng chẳng mất gì, nó cứ hồn nhiên mà đong nhiệt tình. Bây giờ nó mới nó đong trai cũng siêu. Có lúc Phương cạnh nó đong mà cứ tủm tỉm:
- Hót thế.