Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Phương giật vì 4 gã đàn ông to lớn gần:
- Sao 2 em uống rượu 1 thế
- Để bọn uống cùng cho đỡ trống trải
Phương 4 gã đàn ông to lớn mà cảm thấy rợn . Dù , Phương vẫn hết sức bình tĩnh, thản nhiên đáp:
- Các cục trưởng cục cảnh sát nhỉ? Đó là cha .
4 gã to lớn dù men nồng nặc nhưng vẫn say. Nhìn thấy điệu bộ tự tin của Phương thì chút nhượng bộ. Không cần thông tin là đúng sai, nhất là nên tránh cho an . Thế là 4 gã to lớn ai bảo ai, tự động về chỗ .
Giải quyết xong mấy gã đàn ông, Phương sang cô bạn mà nhói lòng. Thục Anh lúc chẳng khác nào dân nát rượu. Hết gần nửa chai thì Thục Anh say mềm, nó uống nổi nữa. Thục Anh gục xuống bàn.
Phương cầm túi xách của Thục Anh, định dìu Thục Anh bắt taxi thì thấy chiếc iphone rơi xuống bàn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/gai-gia-tung-tung/chuong-28-nguy-hiem-can-ke.html.]
-------------
Sau khi gọi taxi cho Tuấn, Tú liên tục gọi cho Thục Anh nhưng thấy máy. Lúc Thục Anh bỏ , cảm giác giống 1 thằng đểu. Trước đây sang Mỹ học tập, lao động và chinh phục Kiều Ly, và cô nhận lời. Dĩ nhiên, thể đến với Ly với 2 bàn tay trắng, dự thi American idol. Có lẽ cũng là do vận may đến nên qua hết vòng đến vòng khác. Tuy nhiên, những thành công trả giá bằng sự phản bội của Ly, cô chạy theo 1 doanh nhân thành đạt. Cậu chẳng qua chỉ là 1 thằng oắt con mơ mộng viển vông, trong tay chẳng gì. Cậu đau đớn bao nhiêu. Cậu tin tình yêu. Cậu hận Kiều Ly, hận bản ngu ngốc tin lý thuyết tình yêu của 1 đứa con gái, và hận lây sang cả Thục Anh. Cậu chán ghét nước Mỹ đầy ám ảnh nên bỏ về Việt Nam. Ngày gặp Thục Anh, nỗi oán hận khiến cố tình đối xử tệ với Thục Anh. lúc sai. Thục Anh chẳng tội tình gì hết. Vừa thấy điện thoại tính giây, Tú vội vàng như sợ bên cúp máy:
- Chị đang ở ? Hãy để giải thích.
Phương thấy mấy chục cuộc gọi nhỡ của Tú, kèm theo thái độ khẩn trương của Tú, Phương hiểu nguyên nhân của vụ việc hôm nay là Tú. Người gỡ dây chính là buộc dây. Phương cũng ý nghi ngờ Tú. Phương luôn tự hào là soi trai chính xác, đánh giá phẩm chất con trai cũng khá chính xác. Và Phương tin Tú. Sau 1 lúc im lặng, Phương địa chỉ quán rượu. Dĩ nhiên Phương quên gọi về nhà Thục Anh xin phép cho Thục Anh ở nhà Phương.
---------
Tú đến quán rượu mà tin rằng 2 đứa con gái nhà lành dám giữa bao nhiêu bợm nhậu. Phương biểu hiện thái độ nào, khẽ sang phía Thục Anh đang gục xuống bàn.
Thục Anh còn sức để mà thẳng. Rượu thật là 1 thứ kinh khủng. Nó làm cho cơ thể mất kiểm soát nhưng lý trí vẫn vừng vàng. Tự nhiên nó thấy cơ thể ai đó nhấc lên, chắc chắn Phương vì Phương khoẻ mạnh, rắn chắc thế. Nó mở mắt xem kẻ nào dám to gan đụng đến , và dĩ nhiên tặng 1 phát tát . mà cơ thể nó mềm nhũn , đưa tay lên cũng nổi, nó hốt hoảng gọi Phương. Nó im bặt khi thấy Tú là đang nâng nó dậy. Trời sập chắc. Hay đang cố làm 1 thằng gay trách nhiệm, ân hận vì cố tình khiến nó tổn thương. Rất nhanh, nó cấu mạnh Tú:
- Cậu biến . Tôi đếch cần thương hại...Biến ...Tại.. ... là gay?
Tú ái ngại vì bao nhiêu ánh mắt đàn ông đồ dồn như thể đang sàm sỡ gái nhà lành. Không chỉ ánh mắt ngạc nhiên, ánh mắt tỏ vẻ khó chịu, còn cả ánh mắt đưa tình nữa. Ở đây lúc nữa khéo trở thành sàm sỡ. Tú nhấc bổng Thục Anh lên, bế xe. Thục Anh chiều cao trung bình, cân nặng trung bình nên chẳng thấy chút khó khăn nào.