Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Những ngày đó, Tú cũng xuất viện. Thục Anh thấy thương cho , lúc mà cần sự quan tâm chăm sóc của nhất thì chỉ thể đây và phó mặc cho y tá và bác sĩ chăm sóc. Dù , gương mặt vẫn thể hiện chút oán trách buồn tủi nào.
Đến thăm Tú, nó cũng gặp Huy 1 nhưng lúc nào Huy thời gian để trò chuyện. Có nhiều điều nó thắc mắc về Tú và cần Huy giải đáp. Nó buột miệng hỏi cho chuyện:
- Cậu gọi gia đình đến thật ?
Thực nó cũng chẳng trông đợi Tú sẽ bật mí với nó chuyện đời tư sâu kín. Nó sắp xếp tủ đựng đồ ăn và hoa quả.
- Bố yêu , và kỳ vọng ở nhiều.
Thục Anh bất ngờ, Tú chia sẻ với nó thật . Nó vẫn làm việc 1 cách tự nhiên. Điều nó sợ nhất lúc là Tú dừng kể nữa. Nó chăm chú lắng , để sót dù chỉ 1 chi tiết. Tú chầm chậm kể về gia đình .
- Hết cấp 3, bố bắt thi Y, nhưng phản đối. Tôi học đại học mà theo con đường của .
Thực , nếu nó là bố Tú nó cũng sẽ làm như . Ở Việt Nam, cái bằng đại học mới coi là trưởng thành.
- Tôi thi đại học mà sang Mỹ học nhảy chuyên nghiệp. Tôi sang Mỹ cùng với bạn của bố. Bác cũng là cha của Kiều Ly.
Nói đến cái tên thì Tú dừng 1 lúc. Nó giật . Kiều Ly? Liệu đó là con gái mà Tú quyết tâm theo đuổi?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/gai-gia-tung-tung/chuong-17-mot-chut-coi-long.html.]
- Tôi học, làm thêm, cố gắng tự trang trải chi phí. 2 năm về Việt Nam, làm thêm, rèn luyện, tìm cơ hội diễn. Tôi về gặp bố và hứa khi nào thành công sẽ trở về nhà. 1 năm , quen chị và quyết định sang Mỹ nữa.
Đây chính là đoạn nó tò mò nhất. Thời gian Tú ở Mỹ chuyện gì xảy ? Nó hồi hộp chờ đợi.
“If only you could see the tears in the world you left behind
If only you could heal my heart just one more time”
Nó lôi cái iPhone , từ chối cuộc gọi. Sao mà đúng lúc thế chứ? Cái iPhone đúng là thiên tài phá đám.
Nó sang Tú thì thấy Tú dán mắt quyển tạp chí.
- Thôi chị về .
Đang sắp đến đoạn mở lòng tâm sự thì nó đuổi về. Tự nhiên nó cảm thấy cay cú. Không hiểu cay cú vì đuổi cay cú vì cái iPhone và cuộc gọi c.h.ế.t tiệt. Nó thở nhẹ:
- Ừ.
Nó dậy, cầm túi xách bước cửa, quên gọi cho Phương.