Gái già tưng tửng - Chương 14: Tai nạn bất ngờ

Cập nhật lúc: 2025-07-11 03:33:08
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Triển lãm mobile Việt Nam,

Thục Anh tham gia triển lãm với vai trò lễ tân. Điều đó sẽ thật tuyệt vời nếu chương trình ca nhạc quảng bá thương hiệu mà Tú mời tham gia. Nó với Tú sẽ làm chung. Đối mặt thế nào đây? Dứt khoát là nó sẽ đội mũ phớt. liệu phớt đây?

phân công mang nước uống cho ca sỹ chính. là trời hại . Nó lặng thầm như bóng ma, đặt đồ uống xuống mặt Tú, chẳng lấy 1 lời, bỏ . Không đội mũ phớt thì cũng dáng cái tủ lạnh chứ. Nó hài lòng với điều làm .

Giờ diễn, Tú bước lên sân khấu. Thục Anh chọn 1 góc khuất để xem Tú diễn. Nó quyết tâm bơ Tú chứ quyết tâm bơ nghệ thuật của Tú .

nhảy hát giữa 1 vũ đoàn chân dài sexy. Nó chớp mắt. Chắc chắn Tú sẽ thành công bởi nghệ thuật là niềm đam mê vô hạn của . Dù bao nhiêu chông gai thì cũng sẽ vượt qua để bước lên đỉnh vinh quang. Nó say sưa lên sân khấu, oán trách nó quên hết. Nó chỉ nó yêu điều nó đang thấy. Ở Tú lúc nào cũng tỏa sức sống mãnh liệt khiến khác thể thu hút.

Bất chợt Tú ngã xuống, tiếng nhạc dừng đột ngột. Đám đông bắt đầu nháo nhác. Nó chạy đến, cố len lỏi chen giữa đám đông. Tú đang ôm chân, từng giọt mồ hôi chảy xuống, gương mặt nhăn vì đau. Nó leo lên sân khấu, xuống, vết thương chân Tú. Không máu, nhưng xem chừng vết thương nhẹ. Có lẽ sân khấu tạm bợ phù hợp với những màn diễn hoành tráng. Nó gọi taxi, cùng vài đồng nghiệp đưa Tú đến bệnh viện.

-----------

Tại bệnh viện,

Sau khi Tú sơ cứu vết thương, nó gần Tú, chẳng cần con là ai, là trai thiện ngày , con lạnh lùng, nhẫn tâm của hôm nay, nó chỉ đang cần giúp đỡ, nó hỏi nhỏ:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/gai-gia-tung-tung/chuong-14-tai-nan-bat-ngo.html.]

- Cậu gọi bố đến ?

nó, ánh khó hiểu, nhưng Tú cũng trả lời câu hỏi của nó:

- Bố hiện mặt ở Việt Nam. Không cần gọi.

bực, nhẹ nhàng thích thích biện pháp mạnh ?

Nếu bỏ qua cái giọng điệu đang cố tình vẻ lạnh nhạt , nó ngoan ngoãn giường bệnh mà thấy giống con mèo con đang cố xù lông nhím. Cái bệnh mê trai mãn tính của nó tái phát. Trai ngoan đáng yêu thì ai mà mê. Nó nghĩ nó nên tận dụng cơ hội hiếm hoi để trả đũa cho những ấm ức lâu nay. Lúc khả năng tự vệ, thôi thì cứ tranh thủ nước đục thả câu . Nó bao giờ dám tự nhận là quân tử . Nó gần giường bệnh, nhanh tay cầm chiếc điện thoại đang đặt bàn. Nó sẽ làm những điều mà Tú thích. Nó giở giọng kẻ cả:

- Ít nhất cũng cho họ đang thương chứ.

Tú hoảng hốt, với tay giật chiếc điện thoại , nhưng nó kịp tránh xa giường bệnh. Gương mặt Tú khẽ nhăn rõ vì đau vì... tức, chắc là cả 2. Thật là mãn nguyện quá . Tú tựa lưng gối, chấn tĩnh . Giọng phần nhẹ nhàng hơn:

- Bố phản đối theo con đường nghệ thuật, họ làm bác sĩ, thể để họ chấn thương.

Nó ngạc nhiên tột độ. Nó đào xới tất cả thông tin của Tú public, cũng từng trò chuyện với Tú 1 thời gian, mà lúc nó mới con đường của Tú rải hoa hồng. Ngay cả bố cũng phản đối thì Tú chịu bao nhiêu áp lực?

Loading...