Tống Uẩn Uẩn  xuống, , “Sư , chúng   chuyện nghiêm túc.”
Thẩm Chi Khiêm  đối diện cô.
Ánh mắt   vẫn luôn  chằm chằm cô.
“Anh đang  chuyện nghiêm túc.”
“Anh ,  đến thăm An Lộ chỉ là  xem đứa bé,  lừa em  là  thật?” Tống Uẩn Uẩn  thẳng  mắt  .
Thẩm Chi Khiêm sững  một chút.
Anh   thể  thừa nhận, lúc đó trong lòng    một chút đấu tranh.
Con của  mà  thể nhận.
Anh  cảm thấy đó là một sự tiếc nuối, là nỗi đau.
Anh  cũng  hài lòng với việc Tống Uẩn Uẩn ngăn cản.
Lúc đó   , Tống Uẩn Uẩn làm  là vì   cho An Lộ.
 với tư cách là một  cha,    quyền   và quyền nuôi dưỡng chứ?
“Có một chút lừa dối em.”
Mặc dù    hài lòng với điều .
Tiếc nuối.
    thật lòng  phá hoại cuộc sống hiện tại của An Lộ.
“Anh thừa nhận, Dương cảnh sát đó thực sự  ,  hơn   đây.” Thẩm Chi Khiêm , cục diện hiện tại giữa  và An Lộ, đều là do một tay  gây .
Nếu   đủ năng lực, bảo vệ  An Lộ,  để cô   tổn thương.
Không để cô  đau lòng.
Cô , cũng sẽ  tuyệt vọng với ,   chấp nhận  đàn ông khác.
Chuyện  qua, thực    đều  nghĩ thông suốt .
Nếu   sự tồn tại của đứa bé ,   nhất định sẽ  quấy rầy cuộc sống yên bình của An Lộ.
Chủ yếu là bây giờ, chẳng    thêm một sợi dây liên kết  ?
“Haiz.” Thẩm Chi Khiêm thở dài một .
Anh   Tống Uẩn Uẩn, “Rốt cuộc em   gì với ?”
“Em  từng   một câu  thế : Thích là phóng túng, còn yêu là kiềm chế. Anh đối với An Lộ là loại nào?”
________________________________________
Thẩm Chi Khiêm, “…”
Anh  nhíu mày.
Trong nhất thời  thể trả lời .
Mà đang băn khoăn về câu hỏi của Tống Uẩn Uẩn.
Tại  yêu  là kiềm chế? Không thể phóng túng ?
“Em nghĩ ?” Thẩm Chi Khiêm hỏi ngược .
Tống Uẩn Uẩn  thẳng, “Em cho rằng, câu đó   đúng.”
Thẩm Chi Khiêm lắc đầu, “Anh  nghĩ .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/ga-nham-nhung-chu-re-that-quyen-ru-tong-uan-uan-giang-dieu-canh/chuong-996.html.]
Mặc dù   sẽ  quấy rầy cuộc sống hiện tại của An Lộ.
 cũng  chấp nhận quan điểm .
Tống Uẩn Uẩn cảnh giác  chằm chằm  , “Vậy  , thế nào? Muốn  tìm An Lộ ?”
Thẩm Chi Khiêm , “Không.”
Tống Uẩn Uẩn thở phào nhẹ nhõm.
“Vậy   làm gì?”
“Anh chỉ  hỏi em.” Vẻ mặt Thẩm Chi Khiêm đầy ẩn ý, “Thôi bỏ .”
Tống Uẩn Uẩn nhíu mày, “Anh  gì thì  hết  !”
Thẩm Chi Khiêm , “Không  .”
Nói xong thì .
Anh    phòng của , đóng cửa , còn khóa trái. Tống Uẩn Uẩn gõ cửa thế nào   cũng  mở.
Thái độ của   khiến Tống Uẩn Uẩn vô cùng tò mò.
Rốt cuộc     điều gì?!
Chỉ vì một câu hỏi  mà Tống Uẩn Uẩn  thể bình tĩnh .
Cứ thấy ánh mắt      kỳ lạ!
Kiểu như,  , nhưng  sẽ   .
Khiến lòng cô ngứa ngáy.
Cô dùng điện thoại gọi cho Thẩm Chi Khiêm.
Cô  thể  thấy tiếng điện thoại reo.
 Thẩm Chi Khiêm   máy.
Tống Uẩn Uẩn, “…”
Cô  chuyển sang nhắn tin.
“Thẩm Chi Khiêm, rốt cuộc   ý gì?”
Bên   trả lời.
Tống Uẩn Uẩn  hỏi, “Có    gì đó, nhưng    cho em ?”
“Vừa nãy  rốt cuộc  ý gì?”
Cô  chằm chằm màn hình điện thoại, do dự một chút,  hỏi  suy đoán trong lòng, “Lời   ,  liên quan đến Giang Diệu Cảnh đúng ?”
Lần  bên  trả lời.
Hơn nữa là hai tin nhắn liên tiếp.
“Gấp  ?”
“Ô, cũng thông minh đấy.”
Tống Uẩn Uẩn, “…”
Cô thực sự  hỏi     điên .
 bây giờ, câu trả lời của   khiến cô suy nghĩ.
“Có chuyện gì về Giang Diệu Cảnh mà em  ?”
________________________________________