Tống Uẩn Uẩn  theo   cửa.
“Em về , đông  như , em  ngoài  tiện .” Thẩm Chi Khiêm dừng bước, “Hôm nay  đến,  làm mất hứng của   ?”
Tống Uẩn Uẩn  bóng lưng .
Có một cảm giác cô độc, trống trải  thể diễn tả.
“Anh  chứ?”
Tống Uẩn Uẩn khẽ hỏi.
Thân hình Thẩm Chi Khiêm khựng .
Im lặng một lúc lâu,  mới khẽ , “Anh  .”
Anh mở cửa xe,   trong, “Em  nhà .”
Tống Uẩn Uẩn bước lên, tay đặt lên cửa xe, đấu tranh tư tưởng  lâu,  vẫn , “Hãy từ bỏ .”
Thẩm Chi Khiêm ngước lên  cô, vẻ mặt u sầu, “Anh từ bỏ .”
Tống Uẩn Uẩn   vài lời an ủi .
   tìm  từ nào phù hợp.
Những gì  thể  chỉ là,  đời    nhiều phụ nữ ,  sẽ gặp    hơn.
Người  hơn thì .
,   thích hơn thì  ?!
Điều khó khăn nhất, chính là gặp  một   thực sự yêu.
“Anh  , đừng lo lắng,   yếu đuối như .” Thẩm Chi Khiêm khởi động xe.
“Em  nhà .”
Nói xong,  lái xe .
Tống Uẩn Uẩn  theo bóng .
Không hiểu , cô cảm thấy  đau lòng cho Thẩm Chi Khiêm lúc .
Đột nhiên, một bàn tay đặt lên vai cô.
Cô  đầu .
Thấy đó là Giang Diệu Cảnh.
“Em cảm thấy,    buồn.” Cô .
Giang Diệu Cảnh đáp, “Chuyện của  khác, em bớt lo .”
Nói xong,  khoác vai cô   nhà.
Tống Uẩn Uẩn , “Ăn xong,   tìm   một lát .”
Giang Diệu Cảnh , “Anh  .”
Mặc dù Thẩm Chi Khiêm  ở  bàn ăn lâu.
 vẫn làm   mất hứng.
Không khí bỗng trở nên trầm lắng.
Chỉ còn tiếng đũa chạm bát khẽ vang lên.
Trần Việt là  phá vỡ sự im lặng,  nâng ly rượu lên và cụng ly với Dương Minh Thạc, “Cảm ơn   đến đây từ  xa để giúp đỡ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/ga-nham-nhung-chu-re-that-quyen-ru-tong-uan-uan-giang-dieu-canh/chuong-890.html.]
Dương Minh Thạc , “Không  gì, giao thông bây giờ phát triển,   cũng tiện.”
“Nói chung, nếu   nhờ An Lộ điều tra  viện trưởng  trúng độc, chuyện rắc rối  sẽ   giải quyết nhanh như .”
Tấm lòng của Trần Việt khiến Dương Minh Thạc khó từ chối, hai  uống vài ly.
Ăn xong,   giải tán.
Tống Uẩn Uẩn tiễn An Lộ lên xe, tài xế nhà đưa họ về khách sạn.
Trần Việt  lái xe đến, nhưng   uống rượu, Cố Ái Lâm lái xe, “Chị dâu, chuẩn  cho em một phòng nhé, em đưa   về  sẽ  .”
Tống Uẩn Uẩn  .
Giang Diệu Cảnh cũng sắp  ngoài,  lẽ là để  gặp Thẩm Chi Khiêm.
Anh tự lái xe.
Tống Uẩn Uẩn  cho phép, “Để Ưng lái xe , buổi tối em   ngoài nên Ưng  cần  theo em.”
Giang Diệu Cảnh   theo em.
Thế là Ưng lái xe.
Tống Uẩn Uẩn trở  nhà, giúp dọn dẹp bát đũa.
Bà Ngô  , “Chỗ   cần con,  và con sẽ dọn xong nhanh thôi.”
“Song Song đang xem TV, Tiểu Bảo cũng ngủ , con rảnh rỗi   việc gì làm, giúp một tay chẳng  sẽ nhanh hơn !” Tống Uẩn Uẩn .
Khi bà Ngô đang bưng bát đĩa  về phía phòng ăn, đột nhiên ngã xuống.
Keng một tiếng!
Toàn bộ bát đũa vỡ tan!
“Bà Ngô!” Hàn Hân hoảng loạn.
Tống Uẩn Uẩn kiểm tra tình hình.
Bà Ngô khó thở.
Tống Uẩn Uẩn lập tức sơ cứu tim phổi, cô bình tĩnh , “Phải đưa đến bệnh viện.”
Hàn Hân , “Trong nhà   ai,  làm  đây?”
Tống Uẩn Uẩn  bà, “Mẹ,  đừng hoảng, chẳng  con  lái xe ? Hai  con  cùng  đưa bà lên xe, con đưa bà Ngô  bệnh viện,  ở nhà.”
Hàn Hân gật đầu.
Giúp đưa bà Ngô lên xe.
“Nhớ gọi điện thoại báo bình an cho .” Hàn Hân , “Con là bác sĩ, nhất định  cứu bà .”
Tống Uẩn Uẩn , “Con  ,  đừng lo lắng.”
…
Đến bệnh viện, bà Ngô  đưa  phòng cấp cứu!
Tống Uẩn Uẩn lo lắng  đợi ở ngoài.
Đợi chờ là điều dài nhất.
May mắn là đưa đến kịp thời, bà Ngô   gì nghiêm trọng.
Chỉ là khó thở do tức ngực, thiếu oxy và hôn mê.
Tống Uẩn Uẩn  kịp thời thực hiện các biện pháp sơ cứu và đưa đến bệnh viện kịp thời, nên  cứu ,  thể    uống thuốc và nghỉ ngơi thật .
________________________________________