-Con của , nước tiểu cũng sạch.
“Ông chủ,  ?”
Thấy Thẩm Chi Khiêm vẫn  yên, An Lộ đưa tay vẫy vẫy  mặt .
“Ồ,   ngay đây.”
Thấy Thẩm Chi Khiêm  nhúc nhích, cô lên tiếng hỏi.
Đầu tiên cô dùng nước sạch rửa cho Tinh Tinh,  đó mặc tã giấy cho bé.
“Tinh Tinh,   trêu chọc bố thế .”
“Xem bố con  dọa kìa.”
Không    Tinh Tinh hiểu lời An Lộ   , mà bé  , tiếng  khúc khích như sữa.
An Lộ xoa đầu Tinh Tinh, vẻ mặt cưng chiều.
“Không , bố  chê Tinh Tinh của chúng  .”
Thẩm Chi Khiêm trong phòng tắm   trong gương, mỉm .
Anh cũng    đang  cái gì.
Khoan —
Vẻ mặt lúc nãy của An Lộ.
Cô  sẽ  nghĩ rằng  ghét đứa trẻ như  chứ?
Anh  bao giờ chê bai.
Lúc     giải thích, nhưng nghĩ  thì thôi, chuyện   gì mà  .
Anh  yêu con gái, Tinh Tinh làm gì  cũng  quan trọng, vì  cũng  cần  giải thích với ai.
Con gái của ,   thể  thương yêu .
“Cốc cốc cốc~”
Tiếng gõ cửa vang lên, Thẩm Chi Khiêm tắt nước.
“Ông chủ Thẩm, Tinh Tinh  ngủ .
“Tôi xin phép về , ngày mai  sẽ chuyển đến.”
An Lộ tạm thời nhận  lời mời từ một hội đoàn,  chút việc cần  về xử lý. Để làm cho  phận bảo mẫu của  trở nên chân thực, cô  tham gia một vài hoạt động như .
“Được , cảm ơn cô.”
Nghe thấy giọng  truyền  từ trong phòng, An Lộ yên tâm rời .
Chương  kết thúc, mời bấm  trang kế tiếp để tiếp tục !
Và Thẩm Chi Khiêm cũng   tắm nữa, khoác áo choàng tắm  .
Vừa  gặp An Lộ   vì quên điện thoại.
“Ông... ông chủ,  quên điện thoại.”
Lúc , Thẩm Chi Khiêm đang để trần nửa  .
Làn da màu lúa mạch  ánh đèn như đang phản chiếu ánh sáng.
Nhìn xuống nữa, cơ bắp săn chắc.
Thẩm Chi Khiêm  nghiêng ,  hiệu cho An Lộ  .
An Lộ cúi đầu, lướt qua Thẩm Chi Khiêm  , chiếc túi xách  tay vướng  một góc áo choàng tắm...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/ga-nham-nhung-chu-re-that-quyen-ru-tong-uan-uan-giang-dieu-canh/chuong-1143.html.]
Chiếc áo choàng tắm tuột .
Thẩm Chi Khiêm, “...”
An Lộ  đầu ,  thấy...
“Tôi, cô...” Thẩm Chi Khiêm vội vàng giải thích, “Dây kéo  túi của cô vướng  áo choàng tắm của , nên mới...”
Anh đang mặc  áo.
An Lộ hoảng loạn chạy về phía , lấy điện thoại của .
Sau đó  dám mở mắt, chạy trốn khỏi biệt thự của Thẩm Chi Khiêm.
 , trong mắt Thẩm Chi Khiêm, đó chính là chạy trốn.
“Tôi    mặc quần áo .”
 vành tai  đỏ của Thẩm Chi Khiêm vẫn tố cáo cảm xúc của .
Sau khi chạy một đoạn, An Lộ mới dừng .
“Thất sách , thất sách , may mà ngày mai Thẩm Chi Khiêm  ở nhà.”
Thật  cũng   gì.
 cô chỉ cảm thấy  .
Không khí   vẻ  đúng.
Cô chỉ là một bảo mẫu, là  chăm sóc đứa trẻ, hai  nên là quan hệ chủ tớ.
Cô bình tĩnh .
Phản ứng   của cô   quá đáng ?
An Lộ mở máy tính, hôm nay cô nhận  một email.
Là từ Hội Nghiên Cứu Dinh Dưỡng ở nước F gửi đến, là một buổi hội thảo,   nhiều bảo mẫu giỏi chia sẻ kinh nghiệm.
Cô sẽ xem kinh nghiệm mà   chia sẻ, cô cũng sẽ ghi chép .
Thỉnh thoảng cô cũng sẽ phát biểu trong đó.
Đến khi kết thúc, cô cũng    lâu, lưng cũng đau.
An Lộ vươn vai   tắm.
“Ting tong~”
Tiếng tin nhắn vang lên, An Lộ cầm điện thoại lên.
“An Lộ, tớ và Diệu Cảnh  thể sẽ  về một chuyến.”
Tống Uẩn Uẩn và Giang Diệu Cảnh sẽ về?
“Được, khi nào đến?”
An Lộ gần như trả lời ngay lập tức. Tống Uẩn Uẩn   máy bay, liếc  Giang Diệu Cảnh.
Cô  gian xảo, nhanh chóng gõ chữ trả lời.
“Khoảng ngày .”
An Lộ  nghi ngờ gì, đồng ý, “Tớ  , nhưng tớ  thể   thời gian  đón .”
“Không cần  đón.”
...
Ngày hôm , khi An Lộ đến nhà Thẩm Chi Khiêm,   giúp cô mang vali .