“Cô gái, coi như  cầu xin cô!”
Cô bảo mẫu  lóc.
“Tôi thực sự  thể mất công việc , nếu  mất công việc , cả nhà  sẽ   cách nào sống !”
“Mọi  đều là   làm thuê,   cô chuyên tâm chăm sóc đứa bé,  chuyên tâm làm  việc trong nhà, như    ?”
Thỉnh thoảng  vài   ngang qua,   đều  về phía An Lộ một cách ngạc nhiên!
“Có thể đừng làm mất mặt như   ?”
Hít một  thật sâu, An Lộ  giãy dụa nữa.
Cô cúi đầu  cô bảo mẫu đang lăn  đất.
“Nơi Thẩm  ở là khu chung cư  nhất ở đây,  sống trong đó đều là  giàu , bà  thực sự  tiếp tục làm ầm ĩ ở đây ?”
Lời   thốt , cô bảo mẫu khựng .
Tranh thủ cơ hội , An Lộ vội rút chân  .
Đứa bé trong lòng dường như cảm nhận  điều gì, mở miệng  “oa oa”!
“Con ngoan, con ngoan!”
An Lộ vội vỗ vỗ  đứa bé.
Đợi đến khi dỗ đứa bé xong, cô mới  cô bảo mẫu  nãy!
“Tôi khuyên bà đừng làm những chuyện thiếu  đắn như , nhà Thẩm  chắc chắn  thể chứa chấp bà nữa, bà cũng đừng nghĩ  sẽ   cho bà, bà đối xử với đứa bé thế nào,  sẽ đối xử với bà như !”
Nếu đối phương  thể hòa nhã, An Lộ   chừng còn  thể giúp một tay!
 nếu cứ như lúc nãy mà lăn  ăn vạ... cô c.h.ế.t cũng  thể đưa   đến bên cạnh con !
“À  !”
Đang lúc   định , An Lộ bỗng  đầu .
“Trong khu chung cư   là  giàu , vốn dĩ bà  thể dựa  hồ sơ của  để tìm công việc khác ở khu chung cư , nhưng hôm nay bà làm ầm ĩ như , chỉ e sẽ sớm  những  trong khu chung cư  ,  khuyên bà   đừng xuất hiện ở đây nữa thì  hơn!”
An Lộ bế đứa bé vội vàng rời .
Nhìn bóng lưng cô, cô bảo mẫu tức đến  chịu , bực tức  dậy.
“Cô nghĩ cô là ai?”
Cô  nhổ nước bọt về phía bóng lưng của An Lộ.
“Cũng chỉ là  trông trẻ thôi? Đâu   ruột của đứa bé, cho cô chút tiền thôi mà cứ nghĩ  là chủ của cái nhà  ?”
Những   ngang qua đều  cô bảo mẫu với ánh mắt khinh bỉ và chán ghét.
Nghĩ đến những lời cuối cùng mà An Lộ , cô bảo mẫu im lặng rời !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/ga-nham-nhung-chu-re-that-quyen-ru-tong-uan-uan-giang-dieu-canh/chuong-1114.html.]
Việc bắt đầu từ An Lộ  thất bại.
Do dự một lúc, cô  gọi điện cho Vi Vi An.
Vi Vi An đang sắp xếp tài liệu.
Vừa thấy  quen thuộc, cô  vội che điện thoại .
Thẩm Chi Khiêm đang làm việc bên cạnh dường như   thấy điều gì.
“Sao ?”
Hành động che điện thoại của Vi Vi An    chút kỳ lạ, trông  sợ  khác  thấy.
“Chỉ là một cuộc điện thoại quấy rối thôi,   gì...”
Gượng gạo, Vi Vi An  dậy.
“Thẩm tổng,    ngoài tìm mấy  ở phòng tài chính để lấy bảng báo cáo quý  !”
Thẩm Chi Khiêm  nghi ngờ gì.
Anh gật đầu, Vi Vi An mới vội vàng  ngoài!
Đến chỗ cầu thang rẽ, xác nhận bốn phía   ai, cô  gọi  cho cô bảo mẫu!
Vừa nhấc máy, Vi Vi An   kìm  mà chửi một tràng.
“Đầu óc cô   nước   ? Bây giờ đang là giờ làm việc, gọi điện cho  làm gì?”
May mà lúc nãy Thẩm Chi Khiêm  nghi ngờ.
Lỡ như     và cô bảo mẫu   liên lạc riêng,   chừng sẽ nghi ngờ cô !
“Xin , xin !”
Cô bảo mẫu liên tục xin .
“Cô Vi Vi An,   làm theo yêu cầu của cô  chuyện với cô chuyên gia nuôi dạy trẻ đó , nhưng cô   chịu   cho !”
Lời   thốt , Vi Vi An tức đến đau đầu!
“Cô  thể  chút đầu óc nào ?”
Rõ ràng trông  tinh ranh,  ngay cả việc thuyết phục  khác cũng  ?
“Nói lý lẽ   thì dùng tiền!”
Dù  cũng là vì  làm bảo mẫu mà đến nhà Thẩm Chi Khiêm, chắc chắn sẽ   nhiều tiền!
“Dùng tiền ?”
Cô bảo mẫu ấp úng.
________________________________________