Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
CHƯƠNG 31: NẾU ANH KHÔNG TRỞ THÀNH KẺ XẤU, EM ĐÃ CHẾT RỒI…
Tác giả: Mr.Bin
Trong căn phòng yên tĩnh chỉ còn tiếng mưa gõ ô cửa kính, Tần Dục Phong đối diện Vy. Ánh mắt còn lạnh lùng như khi, mà là một biển sâu chứa đầy giông tố.
Anh bắt đầu kể.
“Năm đó… cha em – ông Lâm Thành – vô tình điều tra trúng đường dây rửa tiền của Trường Phát. Một tổ chức núp bóng bất động sản, nhưng thực chất do Lôi Tạ điều hành.”
“Cha em – dù phận thực sự – vẫn cố lật tẩy chuyện đó. ông rằng, đưa danh sách ‘thanh trừng’.”
Vy sững, bàn tay lạnh ngắt.
“Anh lúc … là duy nhất thể can thiệp. Vì từng làm việc ngầm với Trường Phát trong một phi vụ khác. Anh cách khiến Lôi Tạ e dè. …”
Anh ngước lên cô:
“Muốn bảo vệ cha em, nhận là kẻ hãm hại ông .”
“Anh… gì cơ?” – Vy nghẹn giọng.
“Anh cắt đứt hợp đồng của tập đoàn với cha em, để ngoài tin rằng chính là giáng đòn. Sau đó… đưa cho cha em tấm vé máy bay định cư ở Thụy Sĩ, và giúp ông sang đó danh nghĩa ‘trốn nợ’.”
“Em tưởng ông tự tử?” – Cô bật dậy.
“Không. Ông vẫn sống. Đã đổi tên. Và ông cầu xin … đừng để em .”
Vy choáng váng. Cô lùi về vài bước, như thể còn vững.
“Vậy… em…?”
“Mẹ em gì cả. Bà chỉ tưởng ông bỏ … vì áp lực phá sản. Mẹ em sụp đổ vì điều đó.”
Anh cúi đầu:
“Anh cố… nhưng cứu bà.”
Nước mắt Vy rơi lã chã. Cô nức nở:
“Tại ? Tại với em? Tại để em sống suốt bao năm với lòng thù hận như thế?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/ga-cho-ke-thu/chuong-31-neu-anh-khong-tro-thanh-ke-xau-em-da-chet-roi.html.]
“Vì chỉ khi em thù … em mới tìm cha . Em mới cuốn những âm mưu g.i.ế.c . Anh… thể để mất em.”
Anh dậy, bước chậm tới mặt cô:
“Vy… em cảm giác mỗi ngày thức dậy, con gái yêu căm ghét như kẻ g.i.ế.c cha, g.i.ế.c … nó đau đến thế nào ?”
Cô ngước . Đôi mắt ngấn lệ đầy hỗn loạn.
“Em từng … em tin là huỷ hoại gia đình em.”
Anh gật đầu.
“Vì hủy hoại… chỉ hứng tội để bảo vệ em.”
“Anh điên …”
“Ừ. Vì yêu em… thà làm kẻ trong mắt em còn hơn để em c.h.ế.t tay bọn đó.”
Khoảnh khắc , cả thế giới như ngừng .
Vy vỡ òa trong tiếng . còn là oán giận. Mà là đau. Là thương. Là… thức tỉnh.
Cô lao đến ôm chầm lấy , đánh lưng từng cái:
“Anh ngu ngốc… sớm cho em …?”
Tần Dục Phong ôm chặt lấy cô, thì thầm trong thở:
“Vì yêu em. Đơn giản thôi.”
họ rằng… cánh cửa khép hờ, Ngô Diễm Lan lặng lẽ, gương mặt trắng bệch.
Và tay bà là một tấm ảnh cũ – trong đó đàn ông tên Lôi Tạ… cùng một phụ nữ trẻ.
Gương mặt phụ nữ giống hệt Vy.
Bà run rẩy thì thầm:
“Không thể nào… chuyện … thể là thật…”