FULL Hà tổng tuyệt tử? Kết hôn với người câm (Nguyễn Thanh Âm-Hạ Tứ) - Chương 334: Giao thừa trước Tết Dương lịch

Cập nhật lúc: 2025-11-11 03:16:07
Lượt xem: 1,164

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Nguyễn Thanh Âm bỗng ngẩng đầu, chậm rãi nhận trong phòng khách ánh sáng mờ ảo, một đàn ông lười biếng tựa sofa.

Hai ánh mắt qua , cô hít một , nước mắt kìm rơi xuống bát cháo.

Hạ Tứ thở dài, đầu hàng , hạ tay chống trán xuống, vỗ nhẹ chỗ trống bên cạnh sofa:

“Lại đây.”

Nguyễn Thanh Âm ý tiến tới, vẫn cứng nhắc nguyên chỗ.

Hạ Tứ tựa lưng sofa, ngập ngừng vài giây chậm rãi dậy, bước về phía bếp.

Tự nhiên xuống đối diện cô, vô thức chạm tay thành bát, mi mắt cong vút, tạo nên một bóng mờ nhẹ mí mắt:

“Nghe lời , cháo nguội uống nữa .”

Nguyễn Thanh Âm cứng đầu, nước mắt ứa , một tay ôm chặt bát như sợ cướp, tay còn cầm muỗng múc cháo đưa miệng.

Thực còn quá đói.

Chỉ là mất mặt, trong lòng vẫn còn giận, tự bình tĩnh, Hạ Tứ dỗ dành.

Hạ Tứ đột nhiên gõ nhẹ lên cổ tay cô.

Phòng khách bật đèn, tĩnh lặng và mờ ảo, khu ăn uống chỉ một đèn vàng ấm, bóng hai kéo dài sàn gỗ.

“Chúng thôi giận nữa ?”

Nguyễn Thanh Âm liếc một cái, gì.

Ngón tay Hạ Tứ khẽ vuốt cổ tay cô:

“Sắp làm mà, còn giận dỗi như trẻ con ?”

Anh chợt dừng lời, khôn khéo im lặng, cẩn thận quan sát sắc mặt cô, sợ lời thêm dầu lửa, khiến tình hình tồi tệ hơn.

Quả nhiên Nguyễn Thanh Âm đổi sắc mặt, bật dậy, mạnh tay vứt bỏ tay , động tác dữ dội, mang theo một phần xả giận.

đối phương là phụ nữ mang thai bảy tháng, mỏng manh hơn búp bê sứ, Hạ Tứ sợ nếu kéo mạnh sẽ va chạm.

Anh dám đối đầu, vội buông tay, cô hậm hực lên lầu.

Nguyễn Thanh Âm đơn phương giận , Hạ Tứ đau đầu, nhanh chóng chấm dứt cuộc chiến lạnh lùng nhưng vô lực.

Hơn nữa, hai công ty dược quyền Tập đoàn Hạ sắp sáp nhập niêm yết, gần cuối năm, gần trăm công ty con bận rộn, đầu, tránh khỏi lịch trình dày đặc với các chuyến công tác liên tục.

Thư ký Từ nhận bầu khí căng thẳng, thẳng lưng ghế phụ, mắt rời tầm , dù xe mở sưởi ấm, vẫn cảm thấy mồ hôi lạnh lưng.

Tổng giám đốc Hạ nghiêm nghị, khuôn mặt lạnh lùng, toát hào quang “ ngoài tránh xa”.

Thư ký Từ nắm chặt ba tờ giấy A4 ghi đầy lịch trình tháng mười hai, yên:

“Có gì cần thì , thì im , đừng cứ với bộ mặt đó.”

Giọng Hạ Tứ lạnh như băng, ánh mắt sâu thẳm, uy lực lời:

Thư ký Từ hít sâu, mở miệng:

“Thưa ngài, đại hội cổ đông công ty dược ở Châu Hải sẽ diễn ngày mốt, chuyến bay muộn nhất là 11 giờ tối mai.

Tháng mười hai loại bỏ các lịch trình cần thiết, sắp tới ngài sẽ liên tục di chuyển giữa các thành phố. Đây là lịch trình do phòng hành chính sắp xếp, hoặc… ngài bổ sung gì ?”

Anh đưa ba tờ A4 cho Hạ Tứ, ông chủ liếc qua, mày nhăn .

“Nhiều ?”

Thư ký Từ run rẩy gật đầu:

“Đã theo yêu cầu ngài, hầu hết lịch trình cần thiết xóa bớt.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/full-ha-tong-tuyet-tu-ket-hon-voi-nguoi-cam-nguyen-thanh-am-ha-tu/chuong-334-giao-thua-truoc-tet-duong-lich.html.]

Hạ Tứ nhíu mày, mệt mỏi.

“Còn một việc nữa.” Thư ký Từ ngập ngừng, rõ ràng còn lưỡng lự.

Hạ Tứ môi mỏng khẽ chạm, bực :

“Nói .”

“Ngài bảo chúng theo dõi sát động tĩnh của em gái nuôi phu nhân, gần đây phát hiện cô bắt đầu thanh lý tài sản trong nước, chuẩn định cư Úc.”

Hạ Tứ chống trán, mắt mở to, ánh mắt sâu thẳm:

“Chỉ thôi ?”

“Chúng xác nhận, Trần Thiếu Cảnh mang theo tiền lớn trốn sang Úc, đổi tên sống tại đó. Hộ khẩu của Nguyễn Chính Tường và vợ đổi, cũng hồ sơ định cư Úc.”

Thư ký Từ liếc qua gương chiếu hậu, thận trọng hỏi:

“Có cần ngăn chặn đơn định cư của Nguyễn Vi Vi ?”

Hạ Tứ khẩy:

“Không cần, cô ở Bắc Kinh vẫn như quả b.o.m hẹn giờ, một ngày nào đó nổ, cần quan tâm. Giữ chặt Nguyễn Chính Tường và vợ ông , đừng để họ bén mảng đời sống của phu nhân.”

Thư ký Từ gật đầu, chuẩn mực.

Tháng mười hai, Bắc Kinh sương mù dày đặc, nhiệt độ hạ thấp, Nguyễn Thanh Âm bắt đầu khó di chuyển, lười ngoài.

Hạ Tứ bận công tác, biệt thự mở sưởi, cô càng nặng nề, lười xuống lầu.

Bà La làm ba bữa cơm, mang tận phòng.

Cô từng tính nghỉ thai sản, nhưng ở bên con sinh, đành lấy hết ngày phép tích lũy từ ngân hàng mấy năm, nghỉ luôn, phê duyệt trực tuyến xong xuôi.

Ngày thứ ba nghỉ ở nhà, Lý Vân gọi điện:

“Đang bình thường nghỉ phép ? Có chuyện gì ?”

Nguyễn Thanh Âm gặm táo đáp:

“Tích góp ngày phép mấy năm, tiện thể nghỉ hết một .”

“Gần đây thái độ làm việc lạ , dự án đều giao hết, chuẩn nghỉ hẳn, ở nhà làm bà nội trợ ?”

Nguyễn Thanh Âm , trả lời trực tiếp.

Thời gian trôi nhanh, giao thừa đến gần.

Bà Hạ gọi điện, bảo cô về nhà cũ ăn Tết.

Nguyễn Thanh Âm gật đầu, lòng lo lắng. Tính Hạ Tứ công tác hai tuần, kịp về dự bữa tiệc giao thừa .

Cô nhờ bà La chuẩn quà bổ dưỡng, liên lạc tài xế Trần, đưa đón về nhà cũ.

Bà La nhàng dìu cô, sợ sơ sót, dặn ông Trần chạy xe chậm.

Xe đường chính, qua trung tâm thương mại sầm uất, qua cửa kính màu , đường phố trang hoàng rực rỡ, các cửa hàng dán chữ Phúc và trang trí Tết đầy màu sắc.

Nguyễn Thanh Âm dựa ghế, tay đặt lên bụng, mặt mũi mệt mỏi.

Xe bất ngờ tắc cầu vượt.

“Có lẽ do lễ hội, trùng giờ cao điểm, phu nhân đừng sốt ruột, chúng chờ chút.”

Tài xế Trần an ủi lái, cô gật đầu, vẻ mặt mệt mỏi, hàng mi dài quét nhẹ, khó đoán suy nghĩ.

Bầu trời xám xịt, sương mù bao phủ, mùa đông Bắc Kinh lạnh lẽo, âm u.

Loa trong xe vang lên giọng nữ dịu dàng:

“Chào năm mới, còn bốn giờ hai mươi phút nữa là sang năm mới, thời tiết Bắc Kinh hôm nay âm u chuyển tuyết lớn, xin chú ý giữ ấm, lái xe cẩn thận. Sau đây mời quý vị thưởng thức ca khúc ‘Nhân gian’ của Vương Phi.”

Loading...