Đứa trẻ từng chào đời , là vết sẹo chung của họ.
Hạ Tứ từ từ dậy, Nguyễn Thanh Âm cảm xúc gần như vỡ òa, sự ấm ức tràn ngập, nước mắt lặng lẽ rơi xuống.
Hạ Tứ tới mặt cô, quỳ xuống, lấy tay lau nước mắt cho cô, ôm cô lòng, gương mặt cô áp sát n.g.ự.c .
Nguyễn Thanh Âm cắn chặt môi, cố gắng kìm nén cảm xúc, nhưng kìm , to hơn, hai vai gầy liên tục run rẩy.
Hạ Tứ đau thắt trong lòng, phụ nữ trong tay lặng lẽ , trái tim như vỡ vụn.
Đứa trẻ đó, chẳng cũng là nỗi đau trong lòng , như một vết sẹo đóng mài, thể chạm , chạm là sẽ chảy m.á.u tươi.
Chỉ là, Hạ Tứ ngờ, cái c.h.ế.t của đứa trẻ khiến Nguyễn Thanh Âm tổn thương sâu đến …
Lúc đó, trong khi thuốc mê tác dụng, Nguyễn Thanh Âm tỉnh táo cảm nhận từng cơn đau khi phá thai, phôi thai hình thành dần dần biến thành m.á.u rời khỏi cơ thể cô.
Sau khi làm thủ thuật, Nguyễn Thanh Âm quá bình tĩnh, tê liệt, cảm xúc bình thản đến đáng sợ.
Hạ Tứ thậm chí tưởng rằng cô quan tâm đến đứa trẻ, vì từ lúc mang thai đến lúc sảy thai, cô giấu kín chuyện, nếu vô tình phát hiện, lẽ còn đứa trẻ tồn tại.
Áo sơ mi vest nước mắt phụ nữ thấm ướt, Nguyễn Thanh Âm một hồi lâu, mới gắng gượng rời khỏi vòng tay .
Hạ Tứ dậy đưa giấy, Nguyễn Thanh Âm chợt nhận quỳ nửa mặt cô.
– “Đỡ hơn chút ? Thanh Âm… đứa trẻ giữ , cũng đau, khi em phá thai một , lòng em như đang rỉ máu. Không của em, đừng tự trách .”
Đây là đầu Hạ Tứ về đứa trẻ từng chào đời, giấu giếm, đưa vết sẹo giấu kín trong lòng cho cô thấy.
– “Hạ Tứ, thật sự nghĩ ?” Nguyễn Thanh Âm bằng đôi mắt ướt sũng, tự nhiên bật .
Hạ Tứ nhíu mày:
– “ , nỗi buồn và đau khổ của kém em nửa phần, thậm chí còn thêm chút tự trách và giận dữ. Tôi bỏ lỡ khám thai, bỏ lỡ tim con đập, bỏ lỡ hình dáng nhỏ bé của con…”
Nguyễn Thanh Âm cúi mắt, nước mắt rơi, trái tim như vỡ vụn từng mảnh.
– “Lần cuối về nhà khi ly hôn, đánh ở phòng khách, rõ ràng …” Cô nhắm mắt, hàng mi run rẩy, từng giọt nước mắt trong suốt rơi xuống.
Hạ Tứ nhíu mày, vô thức lau nước mắt cho cô, nhưng Nguyễn Thanh Âm mặt tránh .
– “Tôi gì sai? Thanh Âm, em rõ , em dựa mà nghĩ yêu đứa trẻ đó.”
Hạ Tứ hít sâu, cãi , nhưng thể chịu hiểu lầm.
Nguyễn Thanh Âm bỗng ngẩng đầu , , cuối cùng chịu mở lòng, đặt trái tim đầy m.á.u Hạ Tứ.
– “Anh , một đứa trẻ sinh từ một câm cũng sẽ là một đứa trẻ câm.”
– “Anh còn … phụ nữ như chỉ để chơi chơi, xứng sinh con cho …”
– “Anh thậm chí còn , đứa trẻ sinh từ một câm, quan tâm yêu !”
Hạ Tứ há miệng, nước mắt rưng rưng, nhưng lời nào.
Anh thể phủ nhận từng câu trách móc của Nguyễn Thanh Âm, vì tất cả đều là lời từng .
… phận trêu ngươi…
Tại Nguyễn Thanh Âm chỉ những câu đó? Chẳng đây chính là lý do cô rời Bắc Kinh !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/full-ha-tong-tuyet-tu-ket-hon-voi-nguoi-cam-nguyen-thanh-am-ha-tu/chuong-224-hieu-lam-duoc-giai-toa.html.]
Cô một cô độc ở Hàng Châu, trưởng thành nhanh chóng trong công việc, mạnh mẽ như nữ hiệp, tiếp xúc với những đàn ông trung niên đầy bụng bia rượu, nhưng bao giờ đánh mất nguyên tắc của bản .
Chỉ sáu tháng, sự đổi phi thường khiến Hạ Tứ khó tin rằng đây là cùng một Nguyễn Thanh Âm rụt rè, nhút nhát ở Bắc Kinh.
Anh vui vì sự trưởng thành và đổi của cô, cô một sống sót ở Hàng Châu, trong lòng thấy ấm lòng.
… từng nghĩ, tâm can tưởng như cứng cỏi một vết thương sâu như …
Vừa chịu nỗi đau mất đứa trẻ, tự trách bản , còn tưởng rằng xứng nhận tình yêu và hạnh phúc.
Hạ Tứ ngẩng đầu, cố nhịn dòng nước mắt trong mắt.
– “Thanh Âm, những lời là vì sợ lớn trách em. Phôi ngừng phát triển là do yếu tố ngoài ý .
nếu , họ sẽ đổ cho em về cái c.h.ế.t của đứa trẻ.
Tôi làm em đau thêm, cũng em gánh chịu trách nhiệm đáng .
Tôi với họ, là ép em phá.
Thanh Âm, em chỉ một nửa, dựa những lời phiến diện để đánh giá tình yêu của dành cho em?”
Hạ Tứ nuốt nước mắt, nuốt cả uất ức, mắt đỏ hoe, giọng càng lúc càng trầm, nghẹn ngào:
– “Thanh Âm, em dựa mà nghĩ yêu em, yêu đứa trẻ trong bụng em!”
Nguyễn Thanh Âm sững , như rút hết sức lực, tâm trí như nổ tung, trái tim từ từ chìm xuống.
Những lời Hạ Tứ , là sự thật mà cô từng tiếp xúc.
Hạ Tứ lưng, vội dùng tay lau nước mắt, hít một thật sâu, cố gắng bình tĩnh.
Nguyễn Thanh Âm im lặng lưng run rẩy, lòng ngập tràn nỗi đau, sự hối hận và tự trách.
Cô nghĩ một chút, lê từng bước tới phòng ngủ, từ tủ sâu nhất lôi một chiếc hộp nhỏ, bên trong hai bức ảnh.
Một bức là tấm “gia đình hạnh phúc” từng Tống Cầm xé nát, cô dán , nụ của cha nuôi ấm áp, khi đó cô tất cả tình yêu nhất thế giới.
Bức còn cùng, là ảnh siêu âm 9 ô, mỗi ô là hình phôi vàng trắng.
Hai bức ảnh , cô luôn giấu ở nơi kín đáo nhất, mỗi đêm mất ngủ đều lấy xem xem .
Cô cầm bức ảnh 4D cuối kiểm tra tuần thứ 24, lê bước phòng khách, bắt gặp Hạ Tứ đang vội lau nước mắt.
Nguyễn Thanh Âm mặt , dám .
Cô đưa ảnh cho :
– “Đây là con, ảnh siêu âm 4D cuối khi 24 tuần, con xinh, bác sĩ hiếm thấy đứa trẻ nào như .”
Hạ Tứ run rẩy nhận lấy ảnh, nâng niu như báu vật, nhẹ nhàng sờ lên mặt con.
Khuôn mặt nhỏ nhắn rõ nét, mắt to sâu, sống mũi cao, miệng nhỏ xinh, một bên má còn lúm đồng tiền nông, giống hệt lúm của Nguyễn Thanh Âm.
Chín bức ảnh động, nắm tay nhỏ áp sát gò má mũm mĩm, như đang chào bố từng gặp qua máy siêu âm lạnh lùng.
Anh , nước mắt rơi ảnh, hai cùng dùng tay lau, sợ làm ướt tấm ảnh duy nhất còn .
– “Ảnh chia cho một nửa ?”
Nguyễn Thanh Âm từ chối, nhưng đôi mắt , , chỉ gật đầu.