FULL Hà tổng tuyệt tử? Kết hôn với người câm (Nguyễn Thanh Âm-Hạ Tứ) - Chương 111: Ngọt ngào sau hiểu lầm

Cập nhật lúc: 2025-11-08 12:54:16
Lượt xem: 3,377

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Nguyễn Thanh Âm sững tại chỗ, như đánh trúng tim.

“Cô… cô ?” Trần Mục Dã nhận nhầm, vẻ mặt hổ thẹn, kéo Tống Vọng Tri ngoài:

“Tôi bỗng nhớ còn chút việc, quấy rầy nữa nhé.”

“Á…” Tống Vọng Tri còn kịp phản ứng, kéo , “Nhớ cho uống chút nước nhé.”

“Anh bảo ?” Trần Mục Dã hạ giọng mắng, giơ tay gõ nhẹ trán .

Ngôi biệt thự rộng lớn trở nên yên tĩnh. Hạ Tứ nhíu mày, giường, mặt đỏ bừng, thở đều và ngủ say.

Hai bên má cảm thấy mát lạnh, ngứa ngáy. Khi tay cô khẽ quệt qua, thấy những vệt ướt nhạt, cô chợt nhận … đó là nước mắt.

Hoá , mời riêng giáo viên dạy ngôn ngữ ký hiệu.

Ký ức Nguyễn Thanh Âm dần rõ ràng: lạ gì mỗi cô lặng lẽ bày tỏ cảm xúc, Hạ Tứ luôn nhận nhanh. Hoá , tất cả.

đắp chăn, chu đáo để ly nước bên giường, bước ngoài với bước chân nặng nề.

Một kiêu hãnh như Hạ Tứ, vì cô mà học ngôn ngữ ký hiệu.

Nguyễn Thanh Âm cảm thấy dường như từng hiểu rõ Hạ Tứ, từng thực sự .

Sáng hôm , Hạ Tứ đau đầu như búa bổ, môi khô, cố gắng chống dậy, vội vàng lấy ly nước bên giường uống cạn nửa ly, vài giọt rơi chăn, tay xoa trán, cố gắng nhớ chuyện tối qua. Ký ức cuối cùng dừng ở phòng riêng, khi Thần Bội và Tống Vọng Tri đến tìm .

Anh vệ sinh đơn giản, tắm rửa, cạo sạch râu cằm, hương bạc hà của nước cạo râu khiến tỉnh táo hẳn.

Xuống lầu, biệt thự vắng tanh, thấy bóng Nguyễn Thanh Âm . Anh cau mày, một tay nhét túi, tay còn thao tác điện thoại điện thoại.

Nhấn gọi, bên tai vang lên tiếng bận rộn, ai máy.

Hạ Tứ chuẩn tự tìm cô, bỗng va Nguyễn Thanh Âm đang xách túi chợ . Anh thở phào nhẹ nhõm:

“Em ?”

dừng lời, ánh mắt dâng trào sóng cảm xúc:

“Em… cả đêm về ?”

Nguyễn Thanh Âm lắc đầu, cúi xuống giày, ký hiệu:

【Tôi mua thực phẩm, nấu cơm cho .】

ngang , hai đồng điệu nhắc gì chuyện ly hôn.

Cô tiến thẳng bếp, ngược sáng, Hạ Tứ khoanh tay dựa tường, nheo mắt theo. Lưng dài thon thả, gầy nhẹ mà , bận rộn bên bếp.

“Ngày mai là giao thừa , chiều dọn đồ về nhà cũ.” Hạ Tứ mở tủ lạnh lấy nước uống.

Nguyễn Thanh Âm ngoan ngoãn gật đầu, dùng đũa khuấy trứng trong bát sứ.

“Ăn xong sáng, đưa em viện dưỡng lão.” Anh dứt lời, cô giật ngẩng đầu, mi nháy, đồng tử mở rộng, đầy thắc mắc.

“Đừng nghĩ nhiều, năm mới sắp đến, về tình về lý nên thăm cha em.” Hạ Tứ cố tỏ vẻ lơ đãng, bàn, vắt chéo chân, ngả lưng thư giãn.

Anh … là cha cô.

Cô nghẹn ngào, cố kìm nước mắt rơi bát. Cô giơ tay , ngón cái nhẹ uốn xuống, ký hiệu:

【Cảm ơn.】

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/full-ha-tong-tuyet-tu-ket-hon-voi-nguoi-cam-nguyen-thanh-am-ha-tu/chuong-111-ngot-ngao-sau-hieu-lam.html.]

Góc miệng Hạ Tứ khẽ nhếch lên, đây là bài học đầu tiên giáo viên dạy ngôn ngữ ký hiệu dạy – lời chào lịch sự.

Lúc đó, mới bắt đầu học ngôn ngữ ký hiệu.

Các động tác tay đơn giản, phức tạp, nhanh chóng học nhiều cử chỉ chào hỏi lịch sự.

【Anh học ngôn ngữ ký hiệu từ khi nào?】 Nguyễn Thanh Âm đặt bát đũa xuống, cuối cùng hỏi điều khiến cô bối rối.

Hạ Tứ nhíu mày: “Ý em là gì?”

【Anh hiểu ngôn ngữ ký hiệu của , đúng ?】 Cô giấu giếm nữa, thẳng thắn .

Hạ Tứ những ngón tay linh hoạt của cô, hạ mắt: “Biết chút thôi, kiên nhẫn nữa, học tiếp.”

Cô gật đầu, nhưng trong lòng tin lời . Nếu chỉ học sơ qua, thể giao tiếp trơn tru hằng ngày.

Hơn nữa, Hạ Tứ thể hiểu tất cả ngôn ngữ ký hiệu của cô.

Học ngôn ngữ ký hiệu khó, nhưng cần kiên trì lâu dài.

Lâm Dịch đây, học hơn một năm rưỡi, thường xuyên đến trường cho điếc làm trợ giảng tình nguyện mới đạt mức giao tiếp tự do như .

Anh đang dối.

Nguyễn Thanh Âm định vạch trần, tiếp tục nấu ăn. Lòng đỏ trứng sánh vàng nổi bọt bát sứ.

Cô dùng thìa cẩn thận đưa xửng hấp.

Hạ Tứ lưng cô bận rộn, lòng dấy lên ý nghĩ khác.

Anh lên, giả vờ tự nhiên tựa tủ bếp:

“Khi đó cũng chỉ học vài buổi, còn nhiều thứ học, là em dạy ?”

Nguyễn Thanh Âm cau mày , vẻ nghiêm trọng.

“Sao? Không lẽ còn trả học phí? Công ty sắp một show giải trí, trong ban ý tưởng một khách mời là điếc, mạng cá nhân cũng nổi tiếng, học thức cao, tiến sĩ sinh học, ngoại hình cũng tạm …”

【Anh ngại điếc lên sóng?】 Cô nhận điều băn khoăn, ký hiệu hỏi.

“Dĩ nhiên, từ góc độ kinh doanh, show độ hot và thu hút, nhưng… chương trình là hẹn hò thực tế, dù giỏi thế nào, thể phủ nhận khiếm khuyết cơ thể, làm khách mời, các cô gái khác sẽ ? Không thể đoán phản ứng xã hội.”

Cô cúi đầu, suy nghĩ, đôi tay khéo léo múa , ký hiệu:

do dự.】

“Show hẹn hò thật, kịch bản thúc đẩy. Nếu mời khách mời đó, đúng là gây bão mạng, tăng độ hot, với nhà đầu tư là chuyện , lượt xem là tiền.”

Hạ Tứ lén lấy một quả cherry rửa sạch bỏ miệng, lơ lớ:

ai cũng ngôn ngữ ký hiệu, định mời giáo viên? Hoặc… trực tiếp loại khách mời đó.”

“Em nghĩ ?” Anh bất ngờ hỏi ý kiến cô.

Nguyễn Thanh Âm cau mày, suy nghĩ:

【Anh giỏi, nhưng khiếm khuyết cơ thể. Nếu họ đưa cơ hội, sẵn sàng thử, thử?】

【Không thể như bình thường, quyền yêu, xứng đáng yêu ?】

Cô khẽ hạ tay, đôi mắt sắc sảo của Hạ Tứ. Cô , hiểu câu hỏi cuối cùng của cô, ẩn ý sâu xa.

Hạ Tứ , hiểu rằng câu cuối đó là chất vấn, chứa đầy ý nghĩa.

Loading...