FULL Hà tổng tuyệt tử? Kết hôn với người câm (Nguyễn Thanh Âm-Hạ Tứ) - Chương 107: Ngươi đã giam giữ bất hợp pháp con gái ta

Cập nhật lúc: 2025-11-08 12:54:12
Lượt xem: 3,093

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Nguyễn Thanh Âm đẩy bát , dày đảo lộn, cơn buồn nôn dữ dội khiến cô bật dậy, chạy vội xuống nhà vệ sinh tầng một và nôn hết .

Kể từ sáng hôm qua, cô ăn gì, chỉ nôn một ít chất nhầy cùng hai ngụm súp gà uống.

“Chuyện gì ?” Hạ Tứ bê một cốc nước, nâng tay vỗ nhẹ lên lưng cô.

Nguyễn Thanh Âm dậy ký hiệu bằng tay, nhưng ngay lập tức cúi xuống nôn tiếp, nôn một ít nước nhầy mặt Hạ Tứ.

“Chắc là sốt… nên dày khó chịu, đừng suy nghĩ nhiều.” Nguyễn Thanh Âm rút bài học từ giả mang thai , sợ Hạ Tứ hiểu lầm.

“Ừ, .”

Hạ Tứ thêm gì, chỉ mở vòi nước rửa sạch bồn. Anh hề tỏ ghê sợ; nếu tận mắt chứng kiến, Nguyễn Thanh Âm khó mà tưởng tượng một thiếu gia mười ngón tay bao giờ động nước dọn dẹp cho cô.

Mấy ngày ốm, cô luôn yêu cầu ở phòng chính. Lý do Hạ Tứ đưa là dì La về quê, sống cùng tiện cho chăm sóc tận tình cho cô.

Ngày thứ hai khi cô hạ sốt, nhà xuất hiện một vị khách mời, cô thính tai thấy tiếng ồn ào từ phòng khách, khoác áo khoác xuống lầu.

ở góc cầu thang, tay trắng nhợt bám lan can, xuống, thấy rõ trong phòng khách, sắc mặt lập tức đổi.

Nguyên Chính Tường từ địa chỉ , tìm đến tận nơi.

Trong ký ức, ông lạnh lùng nghiêm túc, vài năm sống nhờ nhà Nguyễn, ông chuyện tử tế với cô đếm đầu ngón tay.

Nguyên Chính Tường là thương nhân chỉ lợi ích, trong mắt ông chỉ tiền, với “con gái” mất tìm cũng chẳng một chút tình cảm.

Ông đến đây, lẽ vì Tống Cầm gì đó, ép cô lấy một tên đại gia giàu nào đó, tuổi tác tình hình quan trọng, miễn là giàu, đem lợi nhuận khổng lồ cho .

Anh xông tới dữ dội, rõ ràng Hạ Tứ chiếm ưu thế.

Hạ Tứ mặc sơ mi trắng giản dị, quần dài đen, dựa lưng thoải mái, thần thái u ám, đôi mắt đen sâu đáy thẳng đàn ông trung niên mặt.

“Ngươi giấu con gái ?” Nguyên Chính Tường trợn mắt, vẫn là vẻ kiêu ngạo và áp lực thường thấy.

“Căn nhà là do ngươi thuê ?” Hạ Tứ khinh bỉ, giọng điệu mỉa mai, “Quả đúng là kẻ từng thấy đời, thuê biệt thự, thuê xe, tưởng thế là thể mê hoặc cô .”

“Tên c.h.ế.t tiệt đó cũng do ngươi sắp xếp viện dưỡng lão ? Bố ngươi dạy ngươi đừng xen chuyện nhà khác ?” Nguyên Chính Tường tay lục túi, rút điếu xì gà, kẹp , kịp châm thì phát tiếng rít.

Điếu xì gà rơi thảm, Nguyên Chính Tường nhăn nhó, liếc bàn tay , dường như vặn tay .

“Đau, đau, đau… buông , sẽ báo cảnh sát, bắt ngươi, ngươi giam giữ bất hợp pháp con gái , còn g.i.ế.c chôn chứng ?”

Hạ Tứ nhíu mày, ánh mắt đầy kinh tởm đàn ông béo mập mặt, lực tay vẫn giảm, “Con gái ? Ngươi đẩy con gái quý báu của ngươi cho một lão già bệnh tật, tình yêu của ngươi thật đặc biệt.”

“Vậy thì ?” Nguyên Chính Tường nghiến răng, “Cô lấy ông chủ Vương, đó là may mắn của cô ! Còn hơn tên giả phú nhị đại như ngươi trăm . Ngươi nghĩ thuê biệt thự, thuê xe là thể cưới con gái ? Mơ !”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/full-ha-tong-tuyet-tu-ket-hon-voi-nguoi-cam-nguyen-thanh-am-ha-tu/chuong-107-nguoi-da-giam-giu-bat-hop-phap-con-gai-ta.html.]

Nguyễn Thanh Âm chân mềm nhũn, nắm chặt lan can cầu thang, Nguyên Chính Tường vẫn , luôn đặt lợi ích bản lên hết, dối rằng là vì cô .

“Ta cuối, cút khỏi nhà , từ nay quấy rối Nguyễn Thanh Âm nữa, cô quan hệ gì với ngươi, ngươi quyền hủy hoại tương lai cô .” Hạ Tứ trán nổi gân xanh, mất lý trí sẽ làm gì.

Hạ Tứ mạnh tay vặn cổ tay ông , ghét bỏ đẩy , “Cút khỏi nhà , nếu thì giải thích với cảnh sát, đảm bảo ngươi sẽ trả giá cho hành vi đó.”

Nguyên Chính Tường cố gắng kiểm soát cơ thể mập mạp, chật vật thẳng, với tư thế cực kỳ lố bịch. Ông tức đến run môi:

“Người tù là ngươi, ngươi bắt cóc con gái ! Thậm chí còn cố tình làm tổn thương !”

Nói dứt lời, chạy ngoài, ngẩng đầu thấy Nguyễn Thanh Âm ở cầu thang, mặc đồ nhà màu hồng, khoác ngoài áo rộng đen nam tính, tóc rối buông vai, lạnh lùng.

Gương mặt , quá giống Tống Cầm lúc trẻ.

Trong ký ức, Nguyễn Thanh Âm bao giờ dám chống đối, luôn như ngoài lề, yêu cầu gì, luôn im lặng nép bên cạnh.

Ông nhíu mày, gặp ánh mắt sắc bén và đầy oán hận, cô đổi nhiều, còn là cô bé khiêm tốn, dễ bắt nạt .

Nguyên Chính Tường ngẩn vài giây, quát lớn:

“Đồ phản bội, còn mặt mũi thì mau xuống đây theo !”

Nguyễn Thanh Âm mắt nhòe lệ, căm hận ngày càng tăng, vượt qua vai Nguyên Chính Tường, ánh mắt giao với Hạ Tứ, cô đầy che chở.

Hạ Tứ , mắt hẹp , toát nguy hiểm, giọng trầm thấp:

“Nhà kẻ lạ xông , ba phút nữa thấy .”

“Ta sống mấy chục năm ở Bắc Kinh, ai chút danh tiếng đều nhận , ngươi còn dám giả vờ!” Nguyên Chính Tường nhận nghiêm trọng, tự phụ chỉ Hạ Tứ mắng, “Hai , đêm đính hôn, ở khách sạn với cô là ngươi ? Hóa từ lúc đó dính .”

“Nguyễn Thanh Âm, tranh thủ còn chuyện tử tế với ngươi, mau xuống theo .” Nguyên Chính Tường đầu, ngẩng cao đầu quát lên cầu thang.

“Ding dong”, chuông cửa reo.

Hạ Tứ mặt lạnh mở cửa, bốn đàn ông lực lưỡng mặc đồng phục ngoài, đầu đeo tai :

“Xin ông Hạ, do sơ suất của chúng , làm phiền ông, chúng sẽ đưa ngay.”

“Xông nhà khác, đưa tới đồn cảnh sát, việc khác sẽ giải quyết với luật sư của .” Hạ Tứ rõ ràng cực kỳ ghét, thèm thêm.

Mấy ngoài cửa mang ủng, lôi Nguyên Chính Tường :

“Buông ! Các ngươi cùng một duộc với , diễn trò quen hả, thuê mấy diễn viên quần chúng từ ? Dọa ai !”

Nguyên Chính Tường chửi tục liên tục, xa vẫn thấy tiếng mắng.

Hạ Tứ lạnh lùng, mạnh tay đóng cửa, ngẩng mắt Nguyễn Thanh Âm cầu thang.

Loading...